Ngô Bình hỏi: “Thanh Đế, mục đích của đại hội tông chủ này là gì?”

Lý Thanh Đế: “Tông chủ, tôi đoán là họ muốn tìm hiếu rõ hơn về anh. Dù sao hiện tại anh là đệ tử tinh anh của Thái Thanh kiếm phái, những người này đều cảm thấy có chút ngờ vực”.

Ngô Bình: “Cùng là người nhà họ Lý, quả thực tôi cũng phải gặp họ một lần mới được”.

Lý Thanh Đế: “Linh Xuyên rất lớn, quốc gia lớn nhất của nó được gọi là nước Lương. Hoàng đế của nước Lương tên là Lý Thương. Lý Thương này cũng chính là một trong những tông lão của nhà họ Lý ở Linh Xuyên. Ngoài nước Lương ra, còn có một Thiên Kiếm Môn, môn chủ cũng là người nhà họ Lý, tên là Lý Thiên Tàm. Linh Xuyên là một địa bàn rộng lớn, đất đai phì nhiêu, mật độ dân số cao, được người đời gọi là Linh Xuyên ba triệu dặm”.

“Linh Xuyên có hàng chục tỷ người, và khoảng 15% trong số họ mang họ Lý, vì vậy họ Lý rất có thế lực ở Linh Xuyên. Đương nhiên, ngoài họ Lý ra thì Ngô Thị, Trần Thị, Tân Thị,.. cũng khá có thế lực ở nơi này”.

Ngô Bình: ‘Linh Xuyên quá phức tạp. Tôi nghĩ nước Long sớm muộn gì cũng sẽ hạ gục nó’.

Lý Thanh Đế: ‘Giữa Linh Xuyên và nước Long, có một thế lực rất mạnh chen vào giữa, đó là giáo phái Thiên Cổ. Thủ đoạn của phái Thiên Cổ rất tà ác, nước Long vì vậy vẫn còn e dè chưa dám trở mặt với thế lực này. Tuy nhiên, giáo phái Thiên Cổ cũng có ảnh hưởng rất lớn đến khu vực Linh Xuyên, rất nhiều thành viên hoàng thất và con cháu thế gia đều là đệ tử của giáo phái Thiên Gổ’.

Ngô Bình: “Tông chủ Lý Thị ở các nơi khác có lẽ không chỉ có hai người họ phải không?”

Lý Thanh Đế: “Tôi sớm đã đi nghe ngóng rồi, tông chủ Lý Thị ở các nơi có tổng cộng hai mươi chín người, nhưng một số nơi có quy mô khá nhỏ”.

Ngô Bình gật đầu: “Xem ra Đại hội Tông chủ lần này quy mô cũng không nhỏ đâu”.

Lý Thanh Đế: “Tông chủ, ngày kia là ngày tổ chức đại hội, đa số các tông chủ đã tới từ ngày mai. Tông chủ nói xem chúng ta có nên đến sớm giống họ không?”

Ngô Bình: “Họ đến sớm như vậy chắc là để tranh thủ xây dựng quan hệ”.

Lý Thanh Đế: “Các tông chủ này có một nửa đã sáp nhập vào Lý Thị ở Linh Xuyên. Còn những tông chủ không gia nhập thì trong lòng không khỏi bất an, lo sợ không biết Lý Thị ở Linh Xuyên đang muốn làm gì”.

Ngô Bình: “Thanh Đế, trong Lý Thị ở Linh Xuyên này có cao thủ cảnh giới Đại La không?”

Lý Thanh Đế lắc đầu: “Theo tôi được biết thì có một vị lão tổ, tu vi là Bán Bộ Đại La. Ngoài ra thì còn có mười hai vị Chân Tiên, còn có một số trưởng lão cũng rất mạnh”.

Ngô Bình: “Xem ra thế lực của bên đó rất mạnh, chỉ e đại hội lần này không đơn giản”.

Lý Thanh Đế: “Tông chủ, anh là đệ tử tinh anh của Thái Thanh kiếm tông, dù là Lý Thị ở Linh Xuyên cũng sẽ không dám đắc tội!”

Ngô Bình: “Có nghĩ nhiều cũng vô ích, đến đó là sẽ biết thôi. Thanh Đế, ngày mai hãy cùng tôi đến Linh Xuyên một chuyến!”

Lý Thanh Đế: “Vâng!”

Hôm đó Ngô Bình ở nhà với các con, đến sáng sớm hôm sau anh gọi Lý Thanh Đế cùng đi tới Linh Xuyên.

Từ Hưng Long đi về phía Tây, bay khoảng nửa ngày qua sa mạc Gobi rộng lớn, rồi băng qua cao nguyên phủ đầy tuyết trắng là sẽ bước vào không phận của một khu rừng nguyên sinh hùng vĩ.

Ngô Bình dừng lại, hỏi: “Thanh Đế, nơi này hẳn là địa bàn của giáo phái Thiên Cổ?”

Lý Thanh Đế nhìn bản đồ đáp: “Có lẽ đúng là nơi này”.

“Giáo phái Thiên Cổ hẳn cũng có không ít cổ trùng”, đúng lúc này, cổ Thần Cơ đang say ngủ bên trong anh đột nhiên tỉnh táo khác thường. Như thể, nó cảm nhận được điều gì đó nên đột nhiên rùng mình một cái.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play