Đúng lúc này, anh thấy trong không trung xuất hiện một dòng chữ, viết rõ thời gian tu luyện: Ba mươi ba ngày, bảy canh giờ.

Anh chợt hiểu ra, thời gian anh có thể tu luyện trong Thiên Môn là ba mươi ba ngày và bảy canh giờ!

“Tu luyện Thần Lực Kinh trước!”

Thần Lực Kinh có tổng cộng chín tầng, trước đây anh đã tu luyện đến tầng thứ năm, đã hoá nhập kiếp lực vào thần lực. Tầng thứ sáu của Thần Lực Kinh tu luyện ‘Hoá Dụng’, nghĩa là hoá nhập năng lượng của vạn vật vào thần lực, để mình sử dụng.

Nếu Ngô Bình gặp phải một con rồng, anh có thể thi triển Hoá Dụng để biến con rồng này thành sấm sét, sau đó luyện nhập vào trong thần lực của mình, khiến con rồng trở thành một phần sức mạnh của anh!

Tầng này cực kỳ khó, nhưng tu luyện trong Thiên Môn, Ngô Bình chỉ cần chưa tới hai canh giờ đã luyện thành công tầng thứ sáu!

Anh nhân cơ hội tiếp tục luyện tầng thứ bảy của Thần Lực Kinh, Dục Linh!

Tầng thứ sáu có thể hoá vạn vật để mình sử dụng; tầng thứ bảy là lợi dụng thần lực để tạo ra sinh linh hùng mạnh! Không nghi ngờ gì nữa, kỹ năng này càng khó hơn nhiều. Ví dụ như anh có thể dựa trên cơ sở hoá linh, dung nhập điểm mạnh nhất của rồng và hổ, sau đó dùng nó để tạo ra sinh linh mạnh mẽ hơn.

Luyện đến đây, anh không thể luyện tiếp được nữa, vì anh còn chưa luyện hoá được sinh linh mạnh mẽ huống chi nói đến việc tạo ra sinh linh, trước mắt anh chỉ mới nắm được cách làm mà thôi. Sau này còn cần thời gian tu luyện lâu hơn nữa mới có thể đạt được thành quả.

Không thể tiếp tục tu luyện Thần Lực Kinh, anh bèn tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh. Anh đã luyện thành Thiên Cực Tam Thức, bây giờ nhân cơ hội tìm hiểu lại từ đầu một lượt thì bỗng có được lĩnh ngộ mới.

Nhìn thời gian, bây giờ anh mới tu luyện được sáu canh giờ, vậy nên anh tiếp tục tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh tầng thứ chín.

Tầng thứ chín, triệu hồi kiếm quang!

Nói ra cũng trùng hợp, trước đây tu luyện Thần Lực Kinh, Ngô Bình đã dung nhập thần lực và kiếm hoàn, bây giờ tu luyện kiếm quang cũng là sử dụng cách thức kiếm lực hoá sấm sét, hai cái hiệu quả như nhau!

Kiếm quang, chỉ cần là kiếm tiên sở hữu kiếm hoàn đều có thể phát hiện ra được. Nhưng ‘kiếm quang’ này không phải kiếm quang đó. Kiếm quang trong tầng thứ chín của Thiên Cực Kiếm Kinh chính là kiếm khí hoá thành điện quang, có thể bay xa hàng triệu dặm chỉ trong nháy mắt, gi ết chết mục tiêu bằng tốc độ nhanh nhất!

Thủ đoạn này cực kỳ kh ủng bố, dù Ngô Bình có Thần Lực Kinh thì luyện thành nó cũng không phải là chuyện dễ dàng. May thay, trong Thiên Môn này, tất cả mọi thứ đều tiến triển vô cùng thuận lợi.

Tầm ba canh giờ, Ngô Bình đã luyện thành kiếm quang, khẽ động tâm niệm, kiếm quang đã bay xa đến triệu dặm, uy lực mạnh hơn gấp mấy lần!

Tu thành kiếm quang, anh tiếp tục đột phá tầng mười!

Tầng mười của Thiên Cực Kiếm Kinh được gọi là Kiếm Ảnh. Nếu luyện thành tầng này, trên trời dưới đất đều có bóng dáng kiếm quang, thoắt ẩn thoắt hiện. Mỗi một kiếm ảnh đều có thể đánh bị thương kẻ địch, đồng thời khiến kẻ địch không phân biệt rõ được đâu là kiếm quang thật sự, vì thế không thể đưa ra phán đoán chính xác.

Ngoài ra kiếm ảnh còn có một công hiệu khác, mỗi khi giết được một sinh linh, nó sẽ hút thần hồn của sinh linh đó vào trong không gian kiếm ảnh rồi phong ấn. Từ đó, thần hồn của sinh linh bị giết sẽ trở thành một phần của kiếm ảnh. Giết càng nhiều sinh linh thì sức sát thương của kiếm ảnh càng mạnh.

Kiếm ảnh này có yêu cầu cực cao đối với thần niệm, cần rất nhiều ý niệm. Từ lâu Ngô Bình đã luyện thành Nhất Niệm Nhất Thế Giới, phân tách ra mấy chục triệu ý niệm đã trở thành điều kiện luôn có sẵn để tu luyện rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play