Ngô Bình: “Kiểm tra bên ngoài là kiểm tra cấp thấp à?”

Cô gái: “Kiểm tra chia làm bốn loại: kiểm tra cấp thấp, kiểm tra cấp trung, kiểm tra cấp cao và kiểm tra siêu cấp. Người gõ chuông không phát ra tiếng sẽ tiến hành kiểm tra cấp thấp; tu sĩ gõ chuông phát ra tiếng sẽ tiến hành kiểm tra cấp trung. Tiếng chuông truyền được ra đến vạn dặm thì tiến hành kiểm tra cấp cao. Tiếng chuông của công tử đã truyền ra ngoài tám mươi tám vạn dặm, lại cộng thêm có thể chất thái cổ chân nhân, thế nên phải tiến hành kiểm tra siêu cấp”.

Ngô Bình hỏi: “Cô tên gì?”

Cô gái: “Tôi là khí linh của tháp Hoang Thiên, công tử có thể gọi tôi là Tiểu Mang”.

“Tiểu Mang, tiếp theo tôi phải kiểm tra thế nào?”

Cô gái: “Thể chất của công tử có thể trực tiếp quy thành thiên phẩm cấp hai, tiếp theo cần một thời gian nhất định để kiểm tra. Mời công tử tới đây là vì trong tháp Hoang Thiên có ấn ký hoàn chỉnh của thái cổ chân nhân, nó có thể giúp công tử nâng cấp huyết mạch. Nếu công tử có thể thể hiện được rằng mình có khả năng trở thành thái cổ chân nhân đời đầu thì tôi sẽ cho công tử cấp bậc thiên phẩm cấp một”.

Ngô Bình thầm chấn động: “Ấn ký hoàn chỉnh của thái cổ chân nhân sao? Tốt quá, xin hãy cho tôi xem!”

Một tia sáng chiếu xuống, trước mặt Ngô Bình xuất hiện một người. Người này cao đến chục nghìn mét, quanh thân toát ra thần quang, mỗi thớ cơ, mỗi đốt xương, mỗi cọng tóc của người đó đều là thứ hoàn mỹ nhất. Con ngươi của người đó phát ra ánh sáng vàng kim, chỉ liếc mắt là đã có thể nhìn xuyên chư thiên; nắm đấm của người đó có sức mạnh vô địch, chỉ tung một quyền là đã có thể đánh nát chín tầng trời!

Người đó mạnh mẽ, cô độc và kiêu ngạo, sau lưng mang một thanh cự kiếm khổng lồ. Kinh lạc, khiếu huyệt trên thân người đó vô cùng rõ ràng dễ thấy. Khí tức của người đó cộng hưởng với đất trời, mỗi tiếng gọi của người đó đều phù hợp với nhịp điệu của đất trời. Người đó chính là thái cổ chân nhân đời đầu!

Thái cổ chân nhân đời đầu chính là chân nhân mạnh nhất được các thuỷ tổ đầu tiên hợp lại tạo ra. Hậu sinh khả uý, họ có thân xác hoàn mỹ hơn, thông minh hơn, khát vọng nhiều hơn, và ý chí không ngừng vươn lên cùng với phong thái độc tôn thiên hạ!

Lúc này, Tiểu Mang lên tiếng: “Năng lượng của tháp Hoang Thiên sắp hết, chỉ có thể giữ được hình ảnh trong vòng ít phút, mong công tử nhanh chóng quan sát học hỏi”.

Thái cổ chân nhân đời đầu này quá mạnh mẽ, chỉ riêng việc miêu tả sự hùng vĩ của nó thôi đã khiến năng lượng của tháp Hoang Thiên không thể duy trì được lâu thêm!

Ngô Bình dùng khả năng nhìn thấu vạn vật, nhớ kỹ từng bộ phận. Chỉ một lát sau, hình ảnh đã tan biến, cả thế giới bỗng tối hẳn xuống.

Đứng trong bóng tối tầm nửa phút, xung quanh mới chậm rãi sáng trở lại, giọng nói của Tiểu Mang hơi yếu ớt: “Công tử có thu hoạch gì không?”

Ngô Bình đáp: “Tôi nhìn hiểu rồi”.

Tiểu Mang: “Chúc mừng công tử, công tử đã đạt đến thiên phẩm cấp một rồi!”

Ngô Bình hỏi: “Thiên phẩm có năm cấp phải không?”

Tiểu Mang: “Đúng vậy, cấp một là mạnh nhất, cấp năm là yếu nhất”.

Ngô Bình: “Vậy cô cho tôi một thân phận thiên phẩm cấp năm đi”.

Trước nay chưa từng có ai tự hạ thấp cấp bậc của mình cả, đương nhiên là Tiểu Mang đồng ý với anh. Một tia sáng giáng xuống, trong tay Ngô Bình có thêm một tấm huy hiệu. Huy hiệu có hình ngôi sao, bên trên có vẽ hình ảnh phức tạp, cả huy hiệu có màu bạc, phát sáng lấp lánh.

Lúc anh bước ra khỏi tháp Hoang Thiên, tất cả mọi người đều nhìn huy hiệu hình ngôi sao màu bạc kia, sau đó kinh ngạc thốt lên: “Thiên phẩm!”

“Ôi trời ơi! Thật sự là thiên phẩm kìa, đã bao nhiêu năm rồi trong tháp Hoang Thiên chưa từng có ai đạt được thiên phẩm chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play