Ngô Bình: “Tôi không có thời gian, phải nhanh chóng kiểm tra”.
Mọi người ở phía trước liên tục rung chuôn, cuối cùng cũng không có tiếng chuông nào vang lên cả, vì thế ai cũng phải bỏ tiền ra để vào kiểm tra.
Mỗi người sẽ kiểm tra mất năm phút, Ngô Bình bảo Chi Nhi đứng xếp hàng thay mình, anh đi tới chỗ người đứng số hai rồi hỏi: “Anh bạn, đổi chỗ cho tôi được không? Anh ra giá đi”.
Người đó thật ra cũng giành chỗ đem bán, thấy sắp đến lượt mình vào kiểm tra, anh ta còn định đổi chỗ cho người phía sau, vì thế vui vẻ nói ngay: “Được, anh ở vị trí nào?”
Ngô Bình: “13”.
Người kia gật đầu: “Năm triệu, tôi sẽ đổi cho anh”.
Ngô Bình trả tiền luôn, cứ thế, anh đã tiết kiệm thêm được chút thời gian. Không lâu sau, người bên trên đã rời khỏi tháp, trông bộ dạng ủ rũ của người này, chắc kết quả không được cao.
“Người tiếp theo”, người phụ trách tỉnh bơ gọi.
Ngô Bình bước tới, sau đó tung một quyền vào cái chuông. Lực phải mạnh tới một mức nhất định thì chuông mới kêu, hơn nữa lực càng mạnh thì chuông càng kêu to.
Từ khi hoàng triệu Hắc Thuỷ thành lập đến nay, tiếng chuông to nhất là vang 30 nghìn dặm.
Ngô Bình cần phá vỡ kỷ lục nên anh đã dùng bảy mươi phần trăm sức mạnh để đấm vào chuông.
Cheng!
Một tiếng động lớn vang lên, mọi người xung quanh phải bịt tai lại, nhưng vẫn vô dụng, tiếng chuông quá mạnh, làm người họ cũng phải chấn động.
Uỳnh!
Một làn sóng âm được hình thành, sau đó truyền đi khắp các phía, cuối cùng vang xa 80 nghìn dặm.
Người ở cách đó 80 nghìn dặm cũng có thể nghe thấy tiếng chuông.
Người phụ trách nhảy dựng lên rồi ngạc nhiên nhìn Ngô Bình, sau đó hô lớn: “Hôm nay kiểm tra dừng ở đây, mọi người về đi”.
Sau đó, người này lịch sự nói với Ngô Bình: “Mời công tử”.
Quan viên phụ trách rất có kinh nghiệm, ông ta lập tức nhận ra rằng chàng trai gõ được chuông lớn này không phải là người tầm thường, nên dừng ngay việc kiểm tra những người khác, ông ta muốn phục vụ riêng cho Ngô Bình.
Những người xếp hàng không hề tỏ ra tức giận, ngược lại còn phấn khởi nhìn Ngô Bình đứng cách họ không xa.
“Cuối cùng đã xuất hiện thiên tài rồi! Vừa nãy, lực chấn động sinh ra khi tiếng chuông vang lên đánh bay tôi luôn đấy, toàn thân tê rần. Đã lâu lắm rồi chưa thấy được hiện tượng thế này nhỉ?”
“Ừ, lần gần nhất có người đánh chuông gây ra chấn động đã là chuyện từ ba mươi lăm năm trước rồi, nhưng lần đó cảm giác yếu ớt lắm, lần này quả thật khủng khiếp, không biết đã đạt tới cấp bậc nào rồi nữa?”
“Rốt cuộc mạnh đến đâu thì phải đợi kiểm tra xong mới biết được, chúng ta cứ đứng chờ xem!”
Những người đứng xếp hàng không bỏ đi mà tự giác tránh đường, đứng phía xa xa quan sát tháp Hoang Thiên.
Ngô Bình vào trong tháp thì có một tia sáng quét qua người anh, phía trước đột nhiên có một cánh cửa sáng mở ra, anh do dự một chút rồi mới sải bước đi vào trong cánh cửa sáng.
Lúc anh bước vào, cánh cửa sáng chợt tan biến. Phía sau cánh cửa là một không gian giống Động Thiên. Lúc này, một tia sáng chiếu từ trên trời xuống, hoá thành một cô gái tuyệt đẹp.
Cô gái: “Qua kiểm tra, công tử đã đạt được thể chất thái cổ chân nhân đời thứ ba, tự động kích hoạt kiểm tra siêu cấp”.