Ngay sau đó, Ngô Bình đã dùng thực tế để vả mọi người một cú đau điếng.
“Keng!”
Một tiếng kiếm vang lên, Ngô Bình chặt đứt con rối kiếm đạo khiến nó ngã xuống dưới cây cầu chỉ bằng một nhát kiếm, sau đó cánh cổng mở ra, anh liền bước vào.
Ngô Bình đã đạt được ý nghĩa Âm Dương tầng một, chuyến đi này của anh là để đạt được ý nghĩa Âm Dương tầng hai!
Giống như tình huống ở Thiên Tượng Kiếm Cung, anh vừa tiến vào, ý nghĩa Âm Dương tầng một liền ùa vào trong thức hải của anh, nếu không phải anh có tinh thần mạnh mẽ, hơn nữa đã tu luyện qua từ lâu thì anh đã bị biến thành tên ngốc rồi.
Lúc này anh mới biết được ý nghĩa Âm Dương Huyền có ba cảnh giới, mỗi cảnh giới có ba tầng, tổng cộng có chín tầng ý nghĩa Âm Dương, cực hạn của nó cũng giống như Cửu Âm Cửu Dương.
Nói đến âm dương, trên thực tế anh vẫn luôn tiếp xúc với nó, bất kể là Âm Dương Tạo Hóa Công, Thiên Dương Kinh và Thái Âm Kinh của Âm Dương Thiên Châu hay là Âm Dương Kiếm Hoàn đều có liên quan đến âm dương.
Bây giờ, cuối cùng anh cũng có thể học ý nghĩa Âm Dương một cách có hệ thống!
Vì đã lĩnh ngộ từ lâu nên trong nháy mắt anh đã hiểu được ba tầng ý nghĩa Âm Dương đầu tiên. Ngay sau đó, ý nghĩa Âm Dương cảnh giới thứ hai ùa vào tâm trí anh.
Cảnh giới thứ nhất của Âm Dương gọi là Lưỡng Nghi, cảnh giới thứ hai của Âm Dương gọi là Tứ Tượng. Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh Tứ tượng, Tứ Tượng sinh Quái. Vì vậy, cảnh giới thứ ba chính là cảnh giới Quái!
Cảnh giới Tứ Tượng có ba tầng. Ngô Bình có sự tích lũy sâu sắc trong cảnh giới Âm Dương, vì vậy trong nháy mắt anh đã hiểu ý nghĩa Tứ Tượng.
Âm Dương chia vạn vật thành hai, tức là một là Dương và một là Âm; Tứ Tượng dựa trên sự phân đôi tiếp tục phân đôi nữa, tức là chia làm bốn, là Thiếu Dương, Thiếu Âm, Thái Dương và Thái Âm.
So với Âm Dương, Tứ Tượng mô tả sự vật và quy luật chính xác hơn, nhưng nó cũng khó tu luyện hơn.
Vào khoảnh khắc anh lĩnh hội ý nghĩa Tứ Tượng, ý nghĩa Âm Dương cảnh giới thứ ba liền ùa vào trong đầu, đó là cảnh giới Quái!
Ngô Bình có được ý nghĩa Quái liền rời khỏi Âm Dương Kiếm Cung.
Thấy Ngô Bình ra sớm như vậy, người ngoài cho rằng anh ngộ đạo không thành, lại tiếp tục cười nhạo.
“Hãy nhìn xem, mới mười lăm phút đã đi ra, hiển nhiên là chẳng đạt được gì”.
“Cái này quá bình thường, đã nhiều năm như vậy mà không có người nào có thể lĩnh ngộ ý nghĩa Âm Dương, ngay cả Âm Dương Kiếm Môn chúng ta cũng không làm được, Thiên Tượng Kiếm Môn làm sao có thể lĩnh ngộ?”
Trong khi mọi người đang thảo luận, Ngô Bình b ắn ra bốn luồng ánh kiếm. Bốn luồng ánh kiếm này tung ra dựa theo ý nghĩa Tứ Tượng, là lam, trắng, đỏ, đen.
Ngay khi bốn luồng ánh kiếm xuất hiện, tất cả mọi người đều chết lặng.
Công Tôn Vũ Thanh mừng rỡ: “Công tử, người lĩnh ngộ ý nghĩa Âm Dương rồi sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi có học một chút, nhưng không phải hoàn toàn. Công Tôn trưởng lão, nếu như sư phụ không ở đây thì tôi đi trước”.
Từ biệt Công Tôn Vũ Thanh, anh điều khiển ánh kiếm bốn màu và biến mất ngay lập tức, để lại mọi người trong Âm Dương Kiếm Môn đưa mắt nhìn nhau.
Sau khi rời khỏi đại thế giới Kiếm Đạo, anh về nhà sắp xếp lại ý nghĩa Âm Dương, lĩnh ngộ xong liền tiến vào tháp Tiên Võ.
Anh còn chưa tiến vào ba tầng cuối cùng của tháp Tiên Võ, bởi vì chỉ có sau cảnh giới Long môn thì anh mới có thể tiến vào để tiếp nhận kiểm tra chung cực. Sau kiểm tra chung cực, anh có thể nhận được phần thưởng do đại đế Tiên Quốc để lại.