Luồng ánh sáng rực rỡ bay một vòng quanh Thiên Giới, hấp thu năng lượng cao cấp. Lúc anh cảm thấy đã hút đủ năng lượng liền trực tiếp đi qua Thiên Môn, rời khỏi Thiên Giới.
Trên đỉnh núi của Học phủ truyền kỳ, một luồng ánh sáng bay xuyên khỏi Thiên Môn, dừng lại cách đó mấy chục dặm, biến thành dáng vẻ của Ngô Bình.
Triệu Hàn Sơn vội vàng chạy tới, cười nói: “Chúc mừng cậu!”
Ngay cả ông ta cũng nhận ra Ngô Bình đã thay da đổi thịt, mạnh hơn gấp nhiều lần!
Ngô Bình khẽ gật đầu, lần biến đổi cuối cùng đó, anh đã phá vỡ xiềng xích chung cực, thực ra đó chính là một lời nguyền! Chính lời nguyền này đã khiến nhân loại ngày càng sa sút, cuối cùng mất đi thân phận thái cổ chân nhân.
Giờ anh đã phá vỡ xiềng xích, điều đó cũng có nghĩa anh đã chính thức trở thành thái cổ chân nhân! Hơn nữa còn là thái cổ chân nhân trong ba đời!
“Thầy Triệu, giờ tôi cần tìm chỗ đột phá, một thời gian sau tôi sẽ lại đến”, anh nói.
Long Biến tầng năm, anh chỉ cần chuẩn bị một chút là đã có thể đột phá cảnh giới thứ nhất, cảnh giới Âm Dương! Mà muốn đột phá cảnh giới Âm Dương, anh cần tìm hiểu thêm về ý nghĩa của Âm Dương, như thế mới có thể tu luyện cảnh giới này vững vàng hơn.
Triệu Hàn Sơn cười nói: “Cậu cứ đi đi, có gì cần thì liên lạc với tôi”.
Ngô Bình chắp tay, quyết định đến đại thế giới Kiếm Đạo. Lần này anh khoác tấm da Thiên Huyễn, biến thành dáng vẻ của Tống Ngọc để đi gặp chưởng môn của Thiên Tượng Kiếm Môn, Nguyên Phong.
Ngô Bình vừa quay về đã liên lạc với Công Tôn Vũ Thanh của Thiên Tượng Kiếm Môn. Ông ta nhanh chóng đến gặp Ngô Bình. Thấy Ngô Bình, ông ta không nhận ra anh thay đổi bao nhiêu. Có tấm da Thiên Huyễn, ông ta hoàn toàn không nhìn thấu Ngô Bình.
“Công tử, người về rồi”, ông ta cười nói.
Ngô Bình: “Công Tôn trưởng lão, tôi đi gặp sư tôn đã”.
Công Tôn Vũ Thanh nói: “Môn chủ đã ra ngoài, công tử có việc gì có thể nói với tôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi muốn đi Âm Dương Kiếm Cung, lĩnh ngộ ý nghĩa Âm Dương”.
Công Tôn Vũ Thanh mỉm cười: “Chuyện này dễ thôi, tôi sẽ đưa công tử đi!”
Quá trình tiến vào Âm Dương Kiếm Cung cũng giống như quá trình tiến vào Thiên Tượng Kiếm Cung. Tuy nhiên, Âm Dương Kiếm Cung là lãnh địa của Âm Dương Kiếm Phái, Ngô Bình với tư cách là đệ tử của Thiên Tượng Kiếm Phái đi ngộ đạo thì quá trình sẽ có chút phiền phức. Cũng may mọi chuyện đều do Công Tôn Vũ Thanh xử lý, anh chỉ đợi một lát là đã thành công tiến vào Âm Dương Kiếm Cung.
Tại cổng vào Âm Dương Kiếm Cung, khi Công Tôn Vũ Thanh và Ngô Bình xuất hiện, mấy trưởng lão Âm Dương Kiếm Cung đang đứng ở đó.
Đây là luật ngầm của tứ đại kiếm phái, khi một bên đến kiếm cung của bên kia để học tập, bên chủ nhà sẽ phái trưởng lão đến “giám sát”. Nó cũng không phải là một sự giám sát mà thực ra chính là một sự châm chọc, dù sao thì rất ít người có thể hiểu được ý nghĩa kiếm đạo.
Tính ra thì Thiên Tượng Kiếm Phái đã mấy ngàn năm không đưa đệ tử tiến vào Âm Dương Kiếm Cung, cho nên sự xuất hiện của Ngô Bình lập tức thu hút rất nhiều trưởng lão và đệ tử của Âm Dương Kiếm Phái đi ra xem náo nhiệt.
Nhìn thấy Tống Ngọc, một đám người lập tức cười ha hả: “Ý nghĩa Thiên Tượng của chính bên mình còn chưa học được đã tới Âm Dương Kiếm Cung chúng ta, ha ha, không biết thế nào là tham thì thâm à?”
Ngô Bình làm ngơ trước lời nói của họ, trực tiếp đi lên cầu bay và đi về phía cổng.
Một người khác nói: “Tôi cá là cậu ta không đỡ nổi ba chiêu của con rối kiếm đạo”.
“Tôi cược hai chiêu”, một người khác nói.
Công Tôn Vũ Thanh trầm mặc, tông chủ không cho phép nhắc tới thiên phú của Tống Ngọc, cho nên không thể nói ra!