Chương 3056

Anh không hề bạc đãi những công nhân này, còn đưa cho mỗi người một phong lì xì chứa mười nghìn tệ. Hành động này đã tiếp động lực rất lớn cho các công nhân, ai cũng ra sức làm việc.

Khi lô thiết bị đầu tiên được lắp đặt xong, anh bắt đầu dựng phong trận. Dựng phong trận cần năng lượng nên Ngô Bình đã dùng linh thạch. Loại phong trận này mỗi ngày cần tiêu tốn ba trăm linh thạch là có thể vận hành ít nhất năm nghìn thiết bị phát điện từ sức gió.

Khi đại trận được bố trí xong, gần đó liền xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, tốc độ gió chừng ba mươi mét trên giây, đủ để tổ máy phát điện phát điện đầy tải.

Việc lắp đặt tổ máy phát điện này khá phức tạp vì các cánh quạt khổng lồ cần có cần cẩu. May mà có Ngô Bình ở đây, mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Anh phóng cơ thể của Linh Biến ra, biến thành người khổng lồ cao cả trăm mét, nhẹ nhàng lắp đặt các tổ máy phát điện cực lớn.

Sang hôm sau, khi tổ máy phát điện cuối cùng được lắp đặt thành công và kết nối với lưới điện, gió cũng bắt đầu nổi. Không lâu sau đó, một số khu vực của đảo Hưng Long đã sáng đèn.

Tuy phát điện bằng gió nhưng nguồn điện rất ổn định. Các thiết bị phát điện còn lại sẽ được lắp đặt sau để đáp ứng nhu cầu điện của đảo.

Phía bên kia, Lãnh Như Yên đã đưa một nhóm tu sĩ đến nước Kim Ưng mua lương thực và rau củ.

Nước Kim Ưng là một quốc gia khá phân tán, diện tích hơn ba mươi triệu ki-lô-mét vuông, một phần ba diện tích đồng bằng trên lãnh thổ thích hợp trồng trọt, phần còn lại đều là rừng núi.

Nước Kim Ưng có hơn ba trăm triệu dân. Thành phố lớn nhất là thành Kim Ưng, chiếm diện tích rộng lớn, dân số hơn hai mươi triệu người, là một toà thành rộng lớn.

Hiện nay Lãnh Như Yên và các tuỳ tùng đang ở thành Kim Ưng, trao đổi với doanh nghiệp lương thực và rau củ để tìm nhà cung cấp ổn định và chất lượng.

Cứ nghĩ đây là chuyện rất đơn giản, nhưng khi đến thành Kim Ưng, Lãnh Như Yên mới phát hiện người của thành phố này đều có gia thế và mạng lưới quan hệ vô cùng phức tạp.

Người nào sống sung túc ở thành Kim Ưng thì đều là hoàng thân quốc thích hoặc người nhà quan chức, tóm lại bọn họ đều có chỗ dựa rất vững chắc.

Bàn chuyện làm ăn với những người này chắc chắn rất đau đầu, vì bọn họ không có quy tắc kinh doanh, có kẻ còn cậy thế ức hiếp người khác.

Trong một đại viện rộng lớn và sang trọng ở thành Kim Ưng, sắc mặt của Lãnh Như Yên rất tệ. Ngồi trước mặt cô ấy là một người đàn ông bụng phệ, mặc áo gồm, ánh mắt vô cùng ngạo mạn.

Lãnh Như Yên hít một hơi sâu, nghiêm túc nói: “Ông chủ Khuất là doanh nghiệp lương thực lớn nhất thành Kim Ưng, chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với doanh nhân có năng lực như anh. Hơn nữa nhu cầu của chúng tôi rất lớn và giá đưa ra cũng cao hơn bên mua thông thường”.

Ông chủ Khuất cười ha ha: “Chính vì các cô cần nhiều lương thực nên giá càng không thể rẻ!”

Lãnh Như Yên nói: “Giá mà ông chủ Khuất đưa ra cao gấp ba lần giá thị trường, như thế không phải quá cao sao?”

Ông chủ Khuất cười khẩy: “Tất nhiên phải đắt rồi! Nếu không thì làm sao tôi kiếm được tiền? Tôi nói cho cô biết, cô cần mua số lượng lớn như thế thì chỉ mua được ở chỗ tôi thôi. Không có sự cho phép của tôi, các doanh nghiệp lương thực khác không dám giao dịch với các cô đâu!”

Lãnh Như Yên giận run người: “Ông chủ Khuất làm vậy hình như hơi quá đáng?”

Ông chủ Khuất nhướng mày: “Anh tôi là Tể tướng đương triều đấy! Còn em gái tôi được gả cho Tứ vương gia! Cô Lãnh, cô chỉ có thể làm ăn với tôi thôi!”

Lãnh Như Yên đứng dậy, thản nhiên nói: “Tôi có lòng hợp tác làm ăn với ông chủ Khuất. Nhưng cái giá mà anh đưa ra thật quá đáng. Thế giới rộng lớn này không chỉ có mỗi nước Kim Ưng, tạm biệt!”

Dứt lời, cô ấy toan dẫn người rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play