Chương 3057
Ông chủ Khuất cười khẩy: “Cô Lãnh định đến một quốc gia bên ngoài nước Kim Ưng để mua lương thực?”
Lãnh Như Yên nói: “Nếu đã không bàn bạc thành công, tôi chỉ có thể làm thế”.
“Chát!”
Ông chủ Khuất đập bàn, lạnh giọng: “Chỗ của tôi đâu phải nơi cô muốn đến là đến, muốn đi thì đi?”
Lãnh Như Yên tức đến bật cười: “Lẽ nào ông chủ Khuất muốn ép buộc tôi ở lại?”
Ông chủ Khuất hờ hững bảo: “Cô có muốn hay không cũng phải hợp tác làm ăn với tôi! Vì nơi này là thành Kim Ưng!”
Lãnh Như Yên chẳng hề hoảng sợ: “Thế ông chủ Khuất biết tôi là ai không?”
Ông chủ Khuất đáp: “Dĩ nhiên là biết, chẳng phải cô đến từ một hòn đảo trên hồ Ma Long sao?”
Lãnh Như Yên nói: “Người đứng đầu nhà tôi là Tổng đốc nước Long! Chống lưng của nước Long là cả Tiên Giới! Ông chủ Khuất chắc chắn muốn đối đầu với nước Long?”
Ông chủ Khuất kinh ngạc, song ngay sau đó đã cười khẩy: “Nước Long? Chỗ dựa của nước Kim Ưng chúng tôi cũng là thế lực lớn Tiên Giới. Cô không doạ được tôi đâu!”
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Vốn muốn vui vẻ làm ăn với nhau, cho anh cơ hội kiếm tiền. Đáng tiếc, anh lại từ bỏ cơ hội này”.
Ông chủ Khuất hừ mũi: “Bớt dông dài! Ngoan ngoãn mua lương thực ở chỗ tôi, bằng không các người đừng hòng sống sót rời khỏi nước Kim Ưng!”
Lãnh Như Yên nói: “Ông chủ Khuất không thể động đến người đứng đầu nhà tôi được đâu. Tôi hỏi lần cuối, anh chắc chắn muốn làm như vậy?”
Ông chủ Khuất cả giận: “Không thể động đến? Được, bảo người nhà cô đích thân đến đây, tôi muốn xem thử kẻ này có phải có ba đầu sáu tay không!”
Lãnh Như Yên đáp: “Được. Nếu ông đã muốn gặp anh ấy đến thế thì tôi cho ông toại nguyện!”
Cô ấy liền bóp nát bùa ngọc trong tay. Trước khi đi, Ngô Bình sợ xảy ra sự cố nên bảo họ đem theo bùa ngọc, nhỡ gặp nguy hiểm hay chuyện không thể giải quyết thì bóp nát bùa ngọc, anh sẽ đến ngay.
Ngô Bình đang bận rộn. Thấy bùa ngọc sáng lên, anh lập tức đến nước Kim Ưng. Bùa ngọc vỡ chứng tỏ nhóm người Lãnh Như Yên gặp rắc rối!
Lúc này, ông chủ Khuất đang nhìn Lãnh Như Yên với ánh mắt giễu cợt. Gã nghĩ, nước Kim Ưng là địa bàn của gã, dù kẻ sắp đến là Thiên Tiên thì đã sao? Tể tướng nước Kim Ưng cũng có tu vi Thiên Tiên kia mà!
“Rầm!”
Một tiếng sấm sét vang lên, căn nhà của họ Khuất sụp xuống gần hết. Thiên quang đáp xuống giữa đại sảnh, khí tức kinh người.
Ông chủ Khuất cả kinh, kêu lên: “Dám phá nhà tôi!”
Người xuất hiện là Ngô Bình. Thấy Lãnh Như Yên không sao, anh hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Lãnh Như Yên chỉ vào ông chủ Khuất: “Đây là Khuất Cung Minh, em trai Tể tướng, ép mua ép bán, đưa ra giá cao gấp bốn lần thị trường. Em muốn đi thì gã không cho, bảo là không làm ăn với gã thì đừng hòng sống sót rời khỏi nước Kim Ưng”.
Ngô Bình không những không tức giận mà còn cười to: “Thế à? Tốt quá rồi”.
Anh ta đi về phía Khuất Cung Minh. Gã liền hô lên: “Người đâu!”
Một cao thủ Bán Bộ Thiên Tiên xuất hiện ngay cạnh Ngô Bình, lạnh lùng bảo: “Đứng lại!”
Ngô Bình vẫy tay, một nắm đấm to bằng cối xay đột nhiên xuất hiện, đánh bay Bán Bộ Thiên Tiên. Đối phương vừa văng ra vừa hộc máu, rơi xuống đất rồi tắt thở.
Khuất Cung Minh bàng hoàng. Sao Bán Bộ Thiên Tiên lại dễ bị đánh bại như thế?