Chương 3025

Tô Linh Yên, tu sĩ đứng sau Thanh Môn Thái Hưng năm xưa, lúc trước, Vũ Phi chính là Tô Linh Yên tặng cho anh.

Anh động tâm niệm, hỏi: “Cô đang ở đâu?”

Tô Linh Yên: “Sau khi buổi tiệc kết thúc, mong anh Ngô cho tôi ít thời gian, tôi có chuyện muốn nói với anh”.

Ngô Bình: “Được”.

Một giờ sau, buổi tiệc kết thúc, sau khi Ngô Bình để lại một bùa ngọc truyền tin tức cho Lâm Băng Tiên xong thì rời đi trước.

Lúc đi qua một công viên, Ngô Bình đứng lại nói: “Cô có thể xuất hiện được rồi”.

Một làn khói xanh bay lên từ mặt đất, biến thành hình dạng Tô Linh Yên.

“Cô có chuyện gì?”, Ngô Bình hỏi thẳng.

Tô Linh Yên khẽ thở dài rồi nói: “Anh Ngô, anh đã bị liệt vào danh sách chết rồi”.

Ngô Bình sửng sốt: “Danh sách chết?”

Tô Linh Yên gật đầu: “Bây giờ tôi đang làm việc cho người khác, công việc bây giờ là tìm những thiên tài như anh Ngô, sau đó báo cáo lại cho bọn họ. Một khi cấp trên xác định anh là thiên kiêu thì anh sẽ bị liệt vào danh sách chết, cuối cùng sẽ giết anh”.

Ngô Bình: “Không oán không thù, sao lại muốn giết tôi?”

Tô Linh Yên: “Giết người đoạt vận!”

Ngô Bình nheo mắt: “Giết người đoạt vận sao?”

Tô Linh Yên: “Đúng vậy. Một nhóm lớn thiên kiêu tiến vào đại lục Côn Luân, mục đích chính là để giết những người có vận khí, như vậy thì sẽ có thể đoạt được vận khí của đối phương”.

“Giết đối thủ sẽ đoạt được vận khí của đối phương sao?”

Tô Linh Yên: “Đây là cách hiểu đơn giản nhất, nghe ý của bọn họ thì nguyên nhân còn phức tạp hơn nhiều”.

Ngô Bình: “Thế nên họ mới giết tôi à?”

Tô Linh Yên gật đầu: “Đến lúc đó, người muốn đoạt được vận khí của anh sẽ đích thân giết anh. Để đảm bảo mọi thứ vẹn toàn, chắc chắn bọn họ sẽ chuẩn bị trước hết mọi thứ, thế nên anh nhất định phải thật cẩn thận!”

Ngô Bình nhìn Tô Linh Yên rồi nói: “Quan hệ giữa tôi với cô cũng không thân thiết lắm, vì sao lại nói với tôi chuyện này?”

Tô Linh Yên bình thản trả lời: “Lúc trước may nhờ anh giúp tôi diệt trừ Âm Tử, nếu không tôi sẽ không có được tu vi như hôm nay, tôi nợ anh”.

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn nhiều, tôi biết rồi”.

Tô Linh Yên: “Tôi không ở đây lâu được, bảo trọng”, nói rồi cô ta hoá thành một làn khói xanh, chui vào trong đất.

Sau khi Tô Linh Yên đi, Ngô Bình cố ý rời khỏi Long Kinh, tiếp tục đi về phía Tây. Từ Long Kinh đi về phía Tây Nam là một môi trường hoàn toàn xa lạ, đâu đâu cũng là núi lớn hoang vắng, nơi đây được gọi là vùng núi Thái Hành.

Núi Thái Hành này đã hoàn toàn khác biệt so với núi Thái Hành của thời nước Viêm Long. Thái Hành là một toà núi thần, dài chừng tám vạn năm nghìn dặm, chỗ rộng nhất khoảng hơn ba vạn bảy nghìn dặm, diện tích rất lớn.

Đa phần người sinh sống ở vùng núi Thái Hành là các thế lực tu chân, phần lớn khu vực là vùng núi hoang, chỉ có dã thú sinh sống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play