Chương 3024

Sau khi nhận được trâm Kim Phương, anh lập tức tặng cho Lâm Băng Tiên. Cô ấy vừa kinh ngạc vừa vui sướng, xấu hổ không nói nên lời.

Lúc này mọi người cũng đã biết anh là người có tiền, thầm suy đoán chỗ dựa của anh còn mạnh ơn cậu chủ Long, ánh mắt nhìn anh cũng khác hẳn vừa rồi.

Cậu chủ Kiếm không hề tham gia vào cuộc so kè giữa Ngô Bình và cậu chủ Long. Bấy giờ hắn ta đi tới bên cạnh anh, chắp tay nói: “Chào anh Ngô, tôi là Giang Kiếm, đệ tử của Cửu Thiên kiếm vực”.

Ngô Bình cũng đáp lại: “Ngô Bình”.

Giang Kiếm cười hỏi: “Tôi cảm thấy hình như anh Ngô cũng là kiếm tiên thì phải?”

Mặc dù anh đã giấu kiếm đạo vào sâu trong nguyên thần nhưng vẫn vô ý để lộ ra vài tia kiếm ý. Mặc dù rất nhạt nhòa nhưng chúng vẫn khiến Giang Kiếm không dám khinh nhờn.

Anh nói: “Có học một chút”.

Giang Kiếm lại nói tiếp: “Vậy thì lần đấu giá tiếp theo tôi sẽ phải tranh với anh Ngô rồi”.

Trong lúc hai người họ đang trò chuyện, vật phẩm đấu giá thứ hai đã được đưa lên. Đó là một thanh kiếm hoàn màu tím bạc vô cùng sắc bén.

Ngô Bình không hề có chút hứng thú gì với vật này, bèn nói: “Anh Giang thích nó thì cứ lấy, tôi xin nhường lại”.

Giang Kiếm không khỏi bất ngờ, gật đầu cảm ơn một tiếng rồi đấu giá thành công với số tiền khổng lồ ba mươi chín triệu.

Ngô Bình không muốn kiếm hoàn không phải vì nó không tốt, mà là uy lực của hóa thân kiếm đạo vượt xa kiếm hoàn rất nhiều nên không có nhu cầu với nó.

Vật phẩm đấu giá thứ ba là một con chuột. Ngô Bình vừa liếc mắt đã nhận ra con chuột tìm báu vật mà mình từng có duyên gặp gỡ. Anh không hiểu tại sao nó lại bị người ta mang ra đấu giá.

Chuột tìm báu vật ngửi được khí tức của Ngô Bình, một người một chuột này đã từng hợp tác rất vui vẻ, thế nên đôi mắt ti hí của nó bỗng sáng rỡ lên, “chít chít” gọi loạn.

Cô gái bán đấu giá nói: “Đây là một con chuột tìm báu vật, nó có thể ngửi được mùi của kỳ trân dị bảo trong vòng vạn dặm, là một bảo vật vô giá. Giá khởi điểm của con chuột này là mười triệu, mỗi lần tăng giá ít nhất một triệu tiền báu”.

Những người ngồi ở đây đều tỏ ra ngờ vực về tin chuột tìm báu vật có thể tìm được bảo bối, bọn họ nghĩ, nếu con chuột này thật sự thần kỳ đến thế thì ai lại nỡ đem bán nó đi?

Đến khi giá lên đến mười lăm triệu thì Ngô Bình cũng bắt đầu nhập cuộc, cuối cùng anh mua được con chuột tìm báu vật này với cái giá cao ngất ngưởng hai mươi tám triệu.

Lúc đối phương giao chuột tìm báu vật tới tay anh, con chuột nhỏ bé này lập tức vui mừng nhảy cẫng lên, vô cùng thân thiết với Ngô Bình.

Huyền Ngạo Thiên Quân thấy khá bất ngờ: “Cậu Ngô đã gặp con chuột này rồi sao?”

Ngô Bình: “Con chuột này là của một người bạn cũ của tôi, không ngờ lại gặp được nó ở đây”.

Huyền Ngạo Thiên Quân vội hỏi: “Nghe đồn con chuột này có thể tìm được bảo vật, thật không vậy?”

Ngô Bình rất bất ngờ, trong lòng thầm nói buổi bán đấu giá do ông tổ chức mà giờ ông lại hỏi tôi? Anh hỏi: “Thiên Quân chưa thử à?”

Huyền Ngạo Thiên Quân cười nói : “Tôi chỉ bán thay người ta, thế nên tôi cũng không hiểu rõ lắm về nó”.

Ngô Bình gật đầu: “Con chuột tìm báu vật này có chút tác dụng, nhưng không thần kỳ như trong lời đồn đâu”.

Mua được chuột tìm báu vật, Ngô Bình đang nói chuyện với Chu Bột thì bên tai vang lên giọng nói quen thuộc: “Anh Ngô, tôi là Tô Linh Yên”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play