Kim Viên Chính không thể nào bình tĩnh nổi nữa, tách trà trong tay bị bóp nát, hoảng sợ vô cùng.
“Kim quận trưởng.” Lưu công thuấn di đến bên cạnh Kim Viên Chính.
Kim Viên Chính nói: “Lưu tông sư có gì căn dặn sao?”
“Ta nhớ trên người mỗi quận trưởng đều có một tấm lệnh bài cầu cứu đúng không.”
“Lệnh bài cầu cứu… Nói vậy chẳng lẽ ngay cả hai vị tông sư Hắc Bạch Song Sát cũng không thể…”
Sắc mặt Kim Viên Chính nghiêm túc đến đáng sợ, lệnh bài cầu cứu là do Toại Nguyên Vương Triều thống nhất phát cho tất cả các quận trưởng. Khi quận thành nào đó gặp nguy hiểm thì mới có thể sử dụng, bóp nát nó thì trên trời sẽ xuất hiện đồ án cầu cứu viện binh. Những quận xung quanh nhìn thấy đồ án này sẽ phải theo pháp luật của vương triều phái binh đến cứu viện. Bây giờ ý của Lưu công rõ ràng là kêu hắn ta sử dụng lệnh bài.
Sát thủ của Huyết Sát Các kia chẳng lẽ ngay cả Hắc Bạch Song Sát nổi danh giang hồ đã lâu cũng không thể địch lại ư?
“Tuy hợp kỹ của ta và Phúc Thịnh Vượng rất mạnh nhưng sau khi dùng xong sẽ tổn hao rất nhiều linh khí, tay chân mất hết sức lực, nếu lại có bọn chuột nhắt Huyết Sát Các đến nữa thì khó mà đảm bảo thiếu gia nhà ta không tổn thương một sợi tóc được.” Giọng Lưu công nặng nề vang lên.
Kim Viên Chính cũng gật đầu, nếu Phương Thiên Minh xảy ra chuyện gì thì bản thân hắn ta chết trăm ngàn lần cũng không đủ đền tội.
“Được, ta biết rồi.”
Kim Viên Chính từ trong ngực lấy ra một ngọc bội hình tròn nhũ vàng. Đang định bóp nát thì một bóng đen lướt qua, lệnh bài đã ở trong tay người đó.
“Ai!” Hai người giật mình kêu lên.
Ánh mắt hai người đồng thời tập trung lên người phụ nữ dáng người xinh đẹp, mặc trang phục ngắn, gọn gàng vừa xuất hiện.
Thiên Diện Hồ nhìn lệnh bài cầu cứu trên tay sau đó nhìn hai người Lưu công, nói: “Xin lỗi, tiểu nữ không thể để hai người đạt được mục đích được.”
“Ngươi cũng là người Huyết Sát Các?” Lưu công híp mắt hỏi.
“Đúng vậy, tiểu nữ Thiên Diện Hồ, sát thủ nhất đẳng của Huyết Sát Các, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.” Thiên Diện Hồ cười cười nhìn tu luyện giả xung quanh dần phát hiện ra mình.
“Lại, lại thêm một người tới nữa!”
“Quả nhiên Huyết Sát Các không chỉ phái một người tới.”
“Trước có sói sau có hổ, chúng ta làm sao bây giờ? Vất vả lắm ta mới đột phá được Uẩn Linh Cảnh, ta không muốn chết ở đây đâu.”
Kim Viên Chính nhìn thấy mọi người lại dao động thì rất tức giận, giơ tay trái lên, một phi đao trong ống tay áo bay ra, người vừa mới nói ‘không muốn chết ở đây đâu’ đã đầu lìa khỏi cổ.
Kim Chính Viên âm trầm nhìn mọi người đang sững sờ, nói: “Đây chính là kết quả của kẻ làm loạn lòng quân!”
Tuy trong lòng mọi người không phục nhưng vẫn biết làm gì hơn.
Lưu công nói: “Chúng ta cùng nhau xông lên cướp lại lệnh bài lại đi.”
Kim Viên Chính gật đầu: “Được.”
Nói xong hai người từ hai phía đánh tới Thiên Diện Hồ.
“Vậy thì xin hai quan nhân thương tiếc tiểu nữ nha~” Lời nói của Thiên Diện Hồ thì ngọt ngào nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo vô cùng.
“Hồ Mị… Thân Pháp!”
Thân thể Thiên Diện Hồ lay động, mỗi động tác đều giống như mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần đang nhảy múa.
“Tránh được rồi?”
Hai người Lưu công phát hiện Thiên Diện Hồ lại xuất hiện ở trên tường rào.
Lưu công híp mắt, nói: “Thân pháp yêu nữ này rất kỳ lạ, mỗi động tác đều như có ảo thuật, rất có thể là một môn thân pháp cấp bậc Huyền giai.”
“Huyền giai…” Ánh mắt Kim Viên Chính loé lên sự tham lam.
Tuy rằng hắn ta cũng có học công pháp huyền giai nhưng đó chỉ là của triều đình phát cho mỗi quận trưởng mà thôi. Cho nên nếu có được công pháp Huyền giai hạ phẩm thì chính là mở ra con đường sáng.
Ngoài ra, một ít công pháp Huyền giai quý giá chân chính đều đã bị Toại Nguyên vương thất và hai thế gia lớn là Phương gia và Liễu gia khống chế cả rồi. Những người không có bối cảnh như bọn họ muốn có được trừ phi là có cống hiến gì đó cho triều đình, được ban cho cơ hội lựa chọn một món đồ trong bảo khố vương thất. Nếu không muốn có được một môn công pháp Huyền giai tốt có thể nói là khó càng thêm khó.
Đây cũng là nguyên nhân khi Kim Viên Chính nghe thấy hai chữ ‘Huyền giai’ thì khó tránh cảm thấy hâm mộ và tham lam.
“Không xong rồi quận trưởng đại nhân, ở bên kia ba vị tông sư hợp sức vẫn bị tên ma đầu kia liên tục đánh lui.”
Một binh sĩ chạy lên phía trước báo cáo với Kim Viên Chính.
“Cái gì? Ba tông sư Động Linh Cảnh cũng đánh không lại ư?”
Kim Viên Chính chấn động, mày nhíu chặt quay đầu lại.
Ba Động Linh Cảnh kia cũng giống như thái tổ Ngô gia đều là lão quái vật đã sống ẩn dật lâu năm trong Tuyền Thuỷ quận. Hôm nay đều là nhận được hứa hẹn hấp dẫn của Phương gia nên mới xuất hiện ở đây. Ngay cả bản thân hắn ta cũng chưa chắc có thể đánh thắng người yếu nhất trong ba người kia đâu.