Cứ tuỳ tiện kích hoạt nhiệm vụ chính ẩn như vậy?
Động tác của Bạch Vấn Hạ cứng lại, cậu thật sự không muốn tiếp tục xem những tư liệu này, nhưng chuyện tới bây giờ, nếu xem một nửa đột nhiên dừng lại ở đây thì càng kỳ quái hơn.
Hơn nữa ngay từ đầu những tư liệu này đã được sắp xếp sẵn trong phòng của cậu, giống như đang chờ cậu tìm thấy chúng.
“Hết cách rồi, có thể là do mình quá xui xẻo.” Bạch Vấn Hạ thở dài, từ bỏ giãy giụa, lấy tư liệu khác ra xem, đặc biệt là mấy quyển ghi chú.
Thì ra chủ nhân của ngôi biệt thự này là con lai, năm xưa gia tộc của ông ấy từng có quan hệ với ác ma, đương nhiên chuyện như vậy ở hiện tại chỉ được xem là truyền thuyết.
Mà đứa con của ông sinh ra đã ốm yếu bệnh tật, còn mắc bệnh nan y, nghe nói sống không quá mười sáu tuổi. Vì để kéo dài tuổi thọ cho đứa con, chủ nhân ngôi biệt thự nhớ tới những truyền thuyết về việc gia tộc có quan hệ với ác ma.
Vì lý do này nên chủ nhân ngôi biệt thự đã bỏ ra một số tiền lớn để tu sửa lại công viên giải trí này, nhiều chỗ trong công viên giải trí đều được phục chế lại dựa theo những nơi có lời đồn về ác ma, thậm chí có nơi mà đất và dụng cụ ở đó đều được đặc biệt mua riêng về, nhiều vòng tròn ma pháp được tìm thấy trong các tư liệu được sắp xếp ở đây, có thể dùng để thực hiện một số nghi thức.
Bạch Vấn Hạ lắc đầu khi nhìn thấy những thứ này, càng là thương tiếc cho đứa trẻ đeo mặt nạ tai cáo kia … Không ngờ rằng chủ nhân ngôi biệt thự vì cứu sống con trai mình mới phải triệu hồi ác ma. Nhưng làm sao có thể có chuyện tốt xảy ra khi giao dịch với ác ma.
Những tư liệu này không đề cập đến những chuyện xảy ra sau đó, nhưng hiển nhiên sau đó đã xảy ra chuyện gì không được ghi chép lại, khiến gia đình họ phải chết thảm. Cũng làm cho công viên giải trí này biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Xem xong tư liệu này, nhiệm vụ chính ẩn của Bạch Vấn Hạ về sự thật đằng sau công viên giải trí đã hoàn thành hơn phân nửa, tiếp theo ước chừng chỉ cần biết rõ về chuyện đã xảy ra sau đó thì có thể hoàn thành.
Khi cậu chuẩn bị đem tư liệu cất đi, thì một tờ giấy bí ẩn được viết tay rơi ra khỏi đống từ liệu.
“Đây là?”
Bạch Vấn Hạ nhặt lên và xem, tờ giấy này đặc biệt nhắc tới rằng hầu hết các vòng tròn ma pháp đều có tác dụng hỗ trợ. Chỉ có một vòng tròn ma pháp quan trọng nhất, là chủ nhân ngôi biệt thự tự chừa cho mình con đường lui, nếu dùng phương pháp đặc biệt khởi động vòng tròn ma pháp này thì có thể đuổi ác ma ra khỏi thế giới này … Nhưng vị trí của vòng tròn ma pháp cũng được chủ nhân ngôi biệt thự giấu kín, không viết ra, thế nên đến cuối cùng cậu cũng không cách nào biết được.
Bạch Vấn Hạ đã bị sốc khi nhìn thấy tờ giấy này: “May mắn là giờ mình không trong trạng thái xấu, bằng không khi khởi động nó lại vô tình đá ông chủ công viên giải trí ra khỏi thế giới này …”
… Điều đó cũng không hẳn là tệ, nó sẽ tạo ra một thế giới mà Bạch Vấn Hạ và ác ma đều là kẻ thua cuộc.
Bạch Vấn Hạ cất tư liệu đi, vốn dĩ cậu đang muốn đọc sách về truyền thuyết ác ma trên kệ sách kia, nhưng cậu thật sự đã buồn ngủ không chịu được, mí mắt trên giống như nặng ngàn cân, nằm trên giường đắp chăn bông rồi nhanh chóng ngủ thiếp đi.
-----
Trong phòng điều khiển.
Địch Gian chùm chăn bông mình tự mang đến, ánh mắt không ngừng theo dõi trên màn hình, không thấy điều gì bất thường, trên hình hiển thị ba streamer đều đang ngủ trong phòng mình. Mặt khác các phòng còn lại đều khá bình thường, chỉ là thỉnh thoảng màn hình bị mờ khiến cậu ta cảm thấy lo lắng không biết liệu mình có đang bỏ sót thứ gì.
Thời gian trôi đi, đã qua 0 giờ. Địch Gian cũng bắt đầu buồn ngủ, vội vàng uống một ngụm cà phê mang theo, chỉ có chút thời gian vậy thôi, thế mà khi cậu ta ngẩng đầu lên nhìn lần nữa, một cái bóng đen đã xuất hiện trong phòng Tiêu Thịnh.
“Chết tiệt!” Địch Gian nhanh chóng ấn cái nút phòng của Tiêu Thịnh, bóng đen kia như bị cái gì đó kích thích, vặn vẹo một cái rồi biến mất trong tích tắc.
Lúc này cậu ta mới thở phào nhẹ nhõm, cũng không dám phân tâm nữa, tập trung nhìn vào màn hình.
Sau đó những quỷ hồn bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn, thỉnh thoảng xuất hiện trong phòng của cả ba người, nhưng vì thời điểm chúng nó xuất hiện tương đối chênh lệch nên Địch Gian vẫn có thể phản ứng ngay lập tức và đuổi chúng đi.
“May mắn là không có chuyện hai quỷ hồn xuất hiện cùng lúc trong cùng một căn phòng.”
Địch Gian vừa nói xong, trong phòng Bạch Vấn Hạ đã xuất hiện một bóng ma đen nhánh, nó đang tấn công chỗ cậu nằm, Địch Gian vội vàng ấn cái nút. Nhưng sau khi quỷ hồn này biến mất, không bao lâu lại có một bóng dáng khác hiện ra.
Tên này khác với những quỷ hồn khác chỉ tồn tại trong hình thái bóng đen, rõ ràng là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt dữ tợn, trong tay còn cầm một con dao găm dính máu, nhìn sơ thì không khác người sống là mấy. Chính là tên sát nhân hàng loạt đã được đề cập trên báo trước đó!
Cái nút này chỉ có thể sử dụng mười phút một lần, cả người Địch Gian lập tức cứng đờ, hối hận vì mình đã nói bậy, vội vàng dùng sức đánh vào cái nút trò chuyện trong phòng Bạch Vấn Hạ, muốn cảnh báo với đối phương: “Đại ca Bạch, dậy đi! Đã xảy ra chuyện!”
Vào lúc quỷ hồn xuất hiện, cái nút trò chuyện này vậy mà lại không còn hoạt động, trong phòng cũng không có chút tiếng động nào truyền đến, Bạch Vấn Hạ đã ngủ say. Mà người đàn ông trung niên kia thì đang tiến gần đến giường.
“Chết tiệt!” Địch Gian lập tức muốn ra khỏi phòng điều khiển, đương nhiên cậu ta không thể trơ mắt nhìn Bạch Vấn Hạ, người đã cứu cậu ta, bị quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt giết chết.
Nhưng khi ra tới cửa Địch Gian mới phát hiện, dường như cánh cửa đã bị khoá chặt, cậu ta không cách nào mở được.
“Làm sao bây giờ …” Địch Gian gần như muốn ngã quỵ xuống đất, hai mắt không đành lòng nhìn về màn hình đằng sau, cả người sững sờ, không thể tin vào những gì mình đang nhìn thấy.
Chỉ thấy người đàn ông trung niên trên màn hình đang cầm con dao găm dính máu tấn công Bạch Vấn Hạ ở trên giường, nhưng lúc này Bạch Vấn Hạ đột nhiên xoay người một cái và tránh được đòn công kích đó.
Quỷ hồn người đàn ông không cam tâm vòng sang bên kia, lại hơi nghiêng người dí sát vào cẩn thận quan sát Bạch Vấn Hạ, có vẻ như là muốn lại gần một chút rồi mới ra tay, trên khuôn mặt càng lộ ra một nụ cười cực kỳ đáng sợ và quỷ dị, khiến cho người xem phải sởn tóc gáy.
Nhưng Bạch Vấn Hạ đang ngủ mơ cau mày, hình như là gặp ác mộng, hơn nữa cậu mơ hồ cảm giác được nguy hiểm ở xung quanh, vung tay đấm một quyền trúng ngay giữa mặt người đàn ông.
Tuy rằng Bạch Vấn Hạ có dáng người cao gầy, mỏng manh lại yếu ớt, nhưng sức mạnh lại không thể so với người thường được.
Ngay cả khi không có nước thuốc tăng thể lực cũng trực tiếp làm cho người đàn ông trung niên kia bị đánh đến biến dạng, nụ cười trên mặt cũng không còn nữa, thân thể cường tráng cứ như vậy bay ra ngoài, lại đập mạnh xuống mặt đất. Vũ khí cũng trực tiếp rơi xuống ở một bên.
“Bạch, đại ca Bạch?” Địch Gian nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, sao cảnh tượng này lại khác với những gì cậu ta tưởng tượng vậy!
Giá trị vũ lực của Bạch Vấn Hạ vậy mà đã đạt tới trình độ như vậy rồi sao?
Quỷ hồn người đàn ông trung niên không cam tâm bò lên từ trên mặt đất, vốn dĩ khuôn mặt dữ tợn kia của ông ta đã bị đánh đến biến dạng, không biết vì sao nhìn lại thấy nó vui vui. Ông ta giận tới mức không thèm nhặt vũ khí lên, nghiến răng nghiến lợi bước nhanh về phía Bạch Vấn Hạ, chuẩn bị bóp chết cái thằng này cho bớt nhục.
Nhưng mà Bạch Vấn Hạ cũng không có ngủ ngon giấc, cau mày rồi trở mình trên giường.
Đúng vào lúc này, trên giường lại xuất hiện một quỷ hồn khác, tất nhiên nó cũng đang định đánh lén Bạch Vấn Hạ ở khoảng cách này, kết quả là bị người đàn ông trung niên kia thuận tay bóp lấy.
Hai quỷ hồn nhìn nhau, chúng nó làm quỷ lâu lắm rồi, có khi nào gặp phải chuyện như vậy đâu.
Trên mặt của người đàn ông trung niên lại lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khi quỷ hồn bên dưới nhìn thấy kẻ thù của mình, làm gì còn quan tâm đến Bạch Vấn Hạ bên cạnh, dưới sự vui mừng khôn xiết nắm chặt lấy cánh tay đang duỗi ra của quỷ hồn người đàn ông trung niên, muốn thừa cơ báo thù.
Địch Gian nhìn màn hình thấy hai quỷ hồn cứ dây dưa với nhau như vậy rồi cùng biến mất, trên mặt đất chỉ còn vũ khí của quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt. Mà Bạch Vấn Hạ … Thậm chí còn chưa từng tỉnh lại, cơn ác mộng vốn làm cậu trăn trở dường như đã biến mất, lúc này đã ngủ vô cùng say sưa.
“Đây, đây chính là kẻ mạnh sao?” Trong mắt Địch Gian toát ra vẻ khao khát sâu sắc: “Mình nhất định phải học tập đại ca Bạch thật tốt!”
……
Khi những người trong phòng livestream nhìn thấy tình huống như vậy, khán giả mới đều ngây ngẩn cả người, trong khi đó những khán giả cũ bắt đầu cầu nguyện một cách thuần thục sau khi thấy Bạch Vấn Hạ thoát khỏi cơn nguy hiểm.
“Streamer có vận khí gì vậy? Chuyện này khó tin quá, cả buổi đều không tỉnh lại nhưng vẫn có thể tránh được một kiếp, lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt nhân tính như vậy trên mặt ác quỷ đó.”
“Tôi rất sốc đó, vốn đang cho rằng streamer lần này toang rồi, xem ra tôi còn quá non.”
“Bằng không cậu cho rằng vì sao mọi người đều nói Hạ Hạ là streamer có thể chất may mắn, những streamer vận khí tốt bình thường kia có thể so sánh với tình huống của Hạ Hạ nhà chúng ta sao? Không thèm giải thích cho mấy người, tôi phải cầu nguyện đây!”
Những khán giả mới trong lòng vẫn có chút không phục, nhưng nhìn một đống bình luận cầu may mắn, trong lòng họ không khỏi tưởng tượng, nghĩ rằng thử một chút cũng không có hại, lén lút hòa nhịp cùng những bình luận kia.
……
Trong tình huống quỷ hồn không xuất hiện, cửa phòng điều khiển cuối cùng cũng có thể mở ra.
Người thứ hai gác đêm chính là Tiêu Thịnh. Địch Gian về phòng nghỉ ngơi trong trạng thái mệt mỏi, nếu cậu ta lại không ngủ thì cậu ta sẽ không chịu được rồi bất tỉnh tại chỗ, ngủ ở ngoài phòng trái với quy tắc phó bản thì ai biết được chuyện đáng sợ gì sẽ xảy ra.
Tiêu Thịnh đã ngủ được một giấc, bây giờ tinh thần cũng không tệ, nghiêm túc quan sát màn hình.
Lần này không có tình huống bất ngờ xảy ra, thời gian trôi qua, đã gần đến lúc bàn giao lại cho người tiếp theo.
Tố chất tâm lý của Tiêu Thịnh mạnh hơn nhiều so với Địch Gian, anh ta không ngừng xua đuổi những quỷ hồn xuất hiện trên màn hình, đồng thời cũng dư thừa tinh lực để phân tích những manh mối mình thu thập được trong phòng.
“Trước kia phòng của mình từng là nơi ở của vệ sĩ, từ một ít manh mối bên trong có thể thấy được, dường như vệ sĩ này đang hợp tác với em trai của chủ nhân ngôi biệt thự … Có lẽ là đang âm mưu lấy gia sản của chủ nhân ngôi biệt thự? Vào đêm xảy ra án mạng, hệ thống giám sát và một số hệ thống phòng ngự đặc biệt của ngôi biệt thự bị tắt, thậm chí nguồn điện cũng bị cắt. Những người trong ngôi biệt thự này đều bị giết mà không hề có chút phòng bị nào.”
Tiêu Thịnh cảm giác như mình sắp đoán ra được chân tướng của vụ thảm sát, đỡ mắt kính trên mũi, tổng hợp lại quy luật mà mình quan sát được: “Trước mắt thì thấy được những quỷ hồn này đều xuất hiện cố định, đều xuất hiện ở trong phòng mà mình ở lúc còn sống. Đại ca Bạch đang ở trong phòng ngủ chính của vợ chồng chủ nhân ngôi biệt thự, đây là nơi nguy hiểm nhất, chỗ Nhan Giang Lâm là nơi em trai của chủ nhân ngôi biệt thự ở, còn phòng Địch Gian ở là phòng của con trai ông ta … hiện tại vẫn chưa thấy quỷ hồn nào xuất hiện.”
“Như vậy xem ra, nguy hiểm nhất chính là quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt. Rất có thể ông ta sẽ xuất hiện bất cứ đâu trong ngôi biệt thự, thậm chí là phòng điều khiển nơi mình đang ở.”
Vừa nói xong, Tiêu Thịnh chợt thấy lạnh sống lưng, không biết từ lúc nào, nhiệt độ trong phòng điều khiển giảm xuống đến kinh người, dù có đắp chăn thì cái lạnh vẫn thấm vào tận xương tuỷ.
Đúng vào lúc này, tất cả màn hình đột nhiên bị nhiễu, hình ảnh trong tất cả các phòng đều biến mất.
“Không ổn … tình huống này …”
Tiêu Thịnh mơ hồ ý thức được cái gì đó, không dám quay đầu kiểm tra tình hình phía sau, trong tay càng nắm chặt vật phòng thân của mình, khóe mắt anh ta liếc thấy một bóng dáng không biết từ lúc nào xuất hiện bên cạnh mình.
------
Đồng hồ báo thức của Bạch Vấn Hạ vang lên, nhắc nhở cậu rằng đã đến giờ đi gác đêm.
Cậu ngồi dậy tắt đồng hồ báo thức, vẻ mặt còn sợ hãi: “Thật là khủng khiếp, mình mới vừa gặp ác mộng. Vậy mà lại mơ thấy bản thân phong ấn ông chủ công viên giải trí. Này cũng quá xui xẻo.”
Bạch Vấn Hạ lại nhìn về phía mép giường, thấy một con dao găm dính máu nằm trên mặt đất.
“Đây là cái gì?” Cậu nhặt con dao găm lên, cậu chắc chắn trước đó mình chưa từng nhìn thấy thứ này trong phòng: “Chẳng lẽ là quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt để lại.”
Nói như vậy cầm trên tay có phải sẽ làm tăng khả năng thu hút ma quỷ không?
Bạch Vấn Hạ hoàn toàn không biết quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt đã từng tới căn phòng này, mà ông ta còn bị đánh đến biến dạng, trong lòng còn đang chờ mong.
Trên thực tế tuy rằng con dao găm này là vũ khí của quỷ hồn tên sát nhân, nhưng đồng thời cũng là điểm yếu của ông ta. Trong tình huống bình thường tuyệt đối sẽ không để nó rời tay, nếu có thì cũng sẽ nhanh chóng lấy về lại, trước đó ác quỷ bị Bạch Vấn Hạ chọc tức điên mới mất đi lý trí. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Vì thế Bạch Vấn Hạ cầm lấy con dao găm đi đến phòng điều khiển, cậu vốn ngủ trong căn phòng ở tầng một cùng tầng với phòng điều khiển, chẳng mấy chốc đến được nơi cần đến.
Nhưng cánh cửa đã bị khóa chặt, cậu gõ mấy lần nhưng vẫn không thấy bên trong có động tĩnh gì.
Bạch Vấn Hạ ý thức được có chuyện không đúng, người gác đêm sẽ không khóa cửa, làm như vậy thì họ sẽ không tiện chạy trốn, chuyện này chỉ có thể chứng minh một điều.
… Ác quỷ xuất hiện trong phòng điều khiển.
Ngay khi Bạch Vấn Hạ đang bó tay
không biết nên làm thế nào cho phải thì một hình bóng lướt qua hành lang bên cạnh.
Cậu tò mò quay đầu nhìn xung quanh, hoàn toàn không thấy hình bóng nào, chỉ có một cái chìa khoá được đặt trên mặt đất.
------
Trong phòng điều khiển.
Thân thể Tiêu Thịnh dựa vào tường, chịu đựng cơn đau để sử dụng đạo cụ. Đây là đồ tốt anh ta từng lấy được trong phó bản khác, sau khi sử dụng có thể khiến sự tồn tại của bản thân trở nên mơ hồ, làm ác quỷ không thể tìm thấy bóng dáng của mình. Nhưng đạo cụ này chỉ có thể sử dụng một lần trong một phó bản, mỗi lần lại chỉ có thể sử dụng trong hai phút.
Trong lúc này, anh ta vừa thật cẩn thận đi về phía cửa, vừa run sợ trong lòng nhìn quỷ hồn người đàn ông trung niên trước mắt.
Tuy rằng không biết vì sao quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt mặt mũi lại bầm dập như vậy, khiến cho độ khủng bố giảm xuống đáng kể, thậm chí còn trông có chút buồn cười. Nhưng đây vẫn là một ác quỷ thật thụ! Tiêu Thịnh sẽ không mất cảnh giác vì điều này.
“Nhưng loại quỷ hồn như vậy sẽ không cầm vũ khí trong tay sao, vậy mà hai tay con quỷ này trống rỗng, nhìn có chút không hài hòa cho lắm.”
Vì tình huống của Địch Gian không dễ dàng gì nên cậu ta đã vội vàng rời đi, hoàn toàn không kịp nhắc tới chuyện xảy ra trong phòng Bạch Vấn Hạ, Tiêu Thịnh cũng không biết chuyện con quỷ này đã từng xuất hiện.
Trên thực tế, nếu không phải ác quỷ này bị ăn mệt ở chỗ của Bạch Vấn Hạ, dẫn tới việc tiêu hao quá nhiều năng lượng, hơn nữa vũ khí đều đánh rơi trong phòng của cậu … Chắc hẳn ông ta đã sớm xuất hiện ở phòng điều khiển rồi tấn công Tiêu Thịnh. Đến lúc đó anh ta có giữ được cái mạng hay không cũng không ai biết.
Tiêu Thịnh đã đi tới cửa, nhưng cánh cửa phòng điều khiển bị khóa chặt làm anh ta vô cùng tuyệt vọng.
“Chết tiệt, phải làm sao bây giờ, đã sắp hết hai phút rồi, mình sẽ bị ác quỷ phát hiện mất. Mau mở ra đi!”
Mồ hôi lạnh trên lưng Tiêu Thịnh không ngừng chảy xuống, anh ta gần như mất đi lý trí mà không ngừng lắc tay nắm cửa. Hai phút cuối cùng cũng trôi qua, quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt đang lang thang trong phòng cuối cùng cũng phát hiện ra người bên này, nở nụ cười dữ tợn lao đến.
Có lẽ bản năng sinh tồn đã làm Tiêu Thịnh bộc phát tiềm năng chưa từng có của mình, anh ta đột ngột tránh né đòn tấn công của ác quỷ, nhanh chóng chạy về phía bên kia của phòng điều khiển.
Nhưng lúc này anh ta cũng biết rằng mình đã không còn đường để chạy.
Lúc Tiêu Thịnh đang hết sức tuyệt vọng, răng rắc một tiếng, cánh cửa mở ra.
Bóng dáng Bạch Vấn Hạ xuất hiện ngoài cửa.
Tiêu Thịnh vốn đang tuyệt vọng ngay lập tức bừng sáng, nhưng anh ta nhận thức được tình huống nguy hiểm, cho dù đối phương là Bạch Vấn Hạ cũng vậy, một streamer làm sao có thể chống lại ác quỷ, vội vàng nói: “Đại ca Bạch, quỷ hồn tên sát nhân đang ở đây, cậu đừng đi vào, nơi này quá nguy hiểm, mau chạy đi …”
Anh ta còn chưa nói hết câu thì đã nhìn thấy Bạch Vấn Hạ đang đi vào, trên tay còn cầm một con dao găm dính máu. Chỉ nhìn con dao này thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy có điềm xấu. Dường như thứ vũ khí này đáng lẽ nên xuất hiện trong tay quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt mới đúng.
Bạch Vấn Hạ càng hưng phấn hơn khi nhìn thấy tên ác quỷ sát nhân hàng loạt, giơ con dao găm trong tay lên, ám chỉ đối phương nhanh chóng đến tấn công mình.
Dáng người cường tráng thô kệch của tên ác quỷ bỗng chốc cứng đờ khi nhìn thấy Bạch Vấn Hạ, tất cả sự việc tà môn xảy ra trước đó bỗng hiện ra trong đầu, ông ta quả thực đã có bóng ma tâm lý với con người này, nhìn đến con dao găm trong tay đối phương lại càng …
Tiêu Thịnh cảm thấy có một luồng gió đột nhiên thổi qua từ bên cạnh, ác quỷ kia dùng tốc độ so với anh ta còn nhanh hơn bay đến bên này, Tiêu Thịnh sợ chết khiếp, tưởng ác quỷ này định tiên hạ thủ vi cường, kết quả lại phát hiện trên khuôn mặt đối phương đầy vẻ hoảng sợ.
Biểu cảm của ác quỷ kia chỉ có thể hình dung rằng Bạch Vấn Hạ đứng ngay cửa mới thật sự là một ác ma đáng sợ, mà ông ta chỉ là một quỷ hồn tay trói gà không chặt.
Tiêu Thịnh vừa hoang mang vừa tranh thủ chạy như bay đến bên cạnh Bạch Vấn Hạ.
Bạch Vấn Hạ: “?”
Lúc cả hai người nghĩ mãi không ra, ngoài cửa xuất hiện một vài bóng đen, sau khi nhìn Bạch Vấn Hạ với vẻ biết ơn đều đi về phía quỷ hồn tên sát nhân đang trong phòng điều khiển.
Họ là những quỷ hồn đột tử trong ngôi biệt thự này, vô cùng căm hận tên sát nhân hàng loạt. Nhưng một sức mạnh nào đó đã trói buộc họ ở trong phòng không thể rời đi, chỉ có thể cố gắng bám vào người những vị khách ở trong phòng để đi báo thù, nhưng tỉ lệ thành công rất thấp, cho dù có thành công bám được vào người thì vũ khí của tên sát nhân hàng loạt vẫn là mối đe dọa rất lớn đối với họ …
Điều này khiến cho quỷ hồn của hai bên vẫn luôn dây dưa mãi trong ngôi biệt thự này, chỉ là xui xẻo cho những du khách ở lại biệt thự.
Nhưng lúc này, vì liên quan đến Bạch Vấn Hạ, trời xui đất khiến, sức mạnh của tên sát nhân hàng loạt đã rất suy yếu. Mà chiếc chìa khoá cậu nhặt được, trong nháy mắt khi mở cửa phòng điều khiển, nó cũng đã mở ra một loại phong ấn nào đó, giải thoát cho những quỷ hồn vốn dĩ bị trói buộc.