Toàn bộ đại sảnh chìm vào im lặng đến kỳ lạ.
Suýt chút nữa thì Gian Địch và Tiêu Thịnh đã ngất xỉu, cả hai người họ đều sững sờ, hình ảnh trước mắt khiến họ không biết đã xảy ra chuyện gì. Bạch Vấn Hạ không phải đã mắc sai lầm rồi sao, vì sao chiếc phi tiêu này có thể thay đổi phương hướng một cách khó hiểu rồi trúng hồng tâm của tấm bia? Thậm chí còn trực tiếp ghim vào tấm bia tiếp theo.
Điều này không thể giải thích bằng sức lực lớn hay thực lực mạnh mẽ nữa, đây chính là siêu năng lực!
Tuy rằng nghe nói streamer cao cấp ít hay nhiều có thể vì một số nguyên nhân, chẳng hạn như ký kết khế ước với ác ma, hoặc là nhận được một số đạo cụ quý hiếm nào đó, nhưng họ chỉ mới là phó bản sơ cấp.
Bạch Vấn Hạ thật sự chỉ là một streamer sơ cấp bình thường thôi sao?
…
Lúc này những streamer tham gia bình chọn tân binh hot nhất của năm đã phát sóng ít nhiều. Nhưng độ nổi tiếng của họ so ra kém hơn nhiều Bạch Vấn Hạ và Nhan Giang Lâm, không mấy người có thể cạnh tranh nổi.
Về phía Bạch Vấn Hạ, độ chú ý đang tăng lên cấp tốc, nó đã vượt qua cả sự nổi tiếng của Nhan Giang Lâm. Không ít người qua đường thấy được đều tò mò tiến vào, rốt cuộc phòng phát sóng trực tiếp không thể là làm bộ.
Nói chung, tuy rằng Nhan Giang Lâm cũng rất xuất sắc, độ hot của anh ấy vẫn duy trì phong độ ngày thường, nhưng cũng là quá mức ổn định. Mà bên Bạch Vấn Hạ thật sự khiến người ta hoàn toàn không thể hình dung được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, còn trực tiếp chơi trò chơi với Boss phó bản … Điều này kích thích đến nỗi đôi mắt của người xem không thể rời khỏi màn hình.
Khi biết Bạch Vấn Hạ bình an vô sự, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, những người xem cũ ở phó bản trước với đôi mắt sắc bén đã nhận thấy chỗ khác thường của chiếc phi tiêu vừa rồi.
“ĐM! Chiếc lông vũ đó hẳn là Boss ẩn của phó bản trước, vậy mà lại xuất hiện ở đây? À tôi đã biết, đó là buff thiên sứ chúc phúc, thế mà có thể có tác dụng trong phó bản này.”
“Tôi lại tin tưởng vào tình yêu rồi, ôi, rõ ràng là do Boss ẩn của phó bản trước buff, lại có thể cứu Hạ Hạ một mạng trong lúc nguy cấp như vậy, họ chắc chắn là sự thật. Tôi sẽ đưa tiền kết hôn ngay bây giờ!”
……
Ông chủ công viên giải trí cảm thấy thật khó có thể tin được!
Vừa rồi bằng mắt thường anh ta cũng có thể nhìn thấy được sơ xuất của Bạch Vấn Hạ, trong lòng thầm nghĩ thời điểm mà mình thu được những thành quả cuối cùng cũng đã đến, anh ta thậm chí không cần phải động tay chân. Nhưng không ngờ lại có một luồng sức mạnh hoàn toàn không thuộc về thế giới này cưỡng ép phi tiêu chuyển hướng rồi đâm trúng vào hồng tâm bia ngắm!
Tuy nhiên sự xuất hiện của sức mạnh đó cũng chỉ là trong nháy mắt, nhưng lại đủ làm anh ta cảm giác đầy khiêu khích. Giống như là đang tuyên bố chủ quyền đối với anh ta.
Chẳng lẽ những chuyện này đều do Bạch Vấn Hạ tính toán hết rồi? Nhưng là con người lại có thể dự đoán được rất nhiều suy nghĩ của chính mình, mỗi lần đều nhìn như vô tình, lại có thể giải quyết nguy cơ một cách chính xác, rốt cuộc cậu là một người thâm trần cỡ nào. Phải biết rằng trong quá khứ tất cả con người gặp qua anh ta, không một ai có thể nguyên vẹn không mất mác gì khi rời đi.
Ông chủ công viên giải trí nhanh chóng ổn định tinh thần, trong ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn không thể che giấu, dường như đã tìm được một con mồi quý hiếm: “Thật sự tôi rất ngạc nhiên, vậy mà có thể làm được bước này, tôi thật sự cảm thấy rất hứng thú với cậu.”
Bạch Vấn Hạ: “…” Không có chuyện đó, anh đã suy nghĩ nhiều rồi.
Cậu biết rằng sẽ không ai tin cậu kể cả khi cậu nói sự thật. Nhưng Bạch Vấn Hạ không ngờ rằng buff thiên sứ chúc phúc này lại có thể phát huy tác dụng trong trường hợp như này, đây thật sự không phải cố ý sao?
“Đã giao hẹn trước, nếu chơi thua tôi sẽ tha cho đồng bọn của cậu.” Ông chủ công viên giải trí búng tay một cái, những người phục vụ xung quanh lập tức đem chất lỏng trong suốt cho Địch Gian và Tiêu Thịnh uống vào.
Sau khi uống thuốc giải, khuôn mặt vốn đang tái nhợt của cả hai lập tức hồng hào trở lại, cơ thể cũng đã có thể chuyển động, hai người họ còn đang khiếp sợ trong lòng, nhưng cho dù sợ ác ma cỡ nào cũng dũng cảm bước tới phía sau Bạch Vấn Hạ rồi trừng mắt nhìn đối phương, cố gắng bày tỏ sự ủng hộ của mình đối với Bạch Vấn Hạ.
“Bây giờ tôi có thể đi rồi sao?” Bạch Vấn Hạ thử dò hỏi, ông chủ công viên giải trí này thật sự không làm gì nữa sao? Ví dụ như yêu cầu mình làm một cái gì đó. Cậu đã ảo tưởng không ít về việc anh ta sẽ đưa ra một yêu cầu thật thảm khốc!
“Tất nhiên, tôi đã nói thì sẽ giữ lời, cậu đã thắng, tất nhiên tôi sẽ để các cậu rời đi an toàn.” Ông chủ công viên giải trí nói: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào sáng mai.”
Nghe đối phương nói vậy, Bạch Vấn Hạ cũng tạm tin! Cảm thấy giờ cũng không vội tìm đường chết, vào lúc này thì trạng thái tinh thần của đồng đội vẫn quan trọng hơn, ngày mai vẫn còn cơ hội.
Sau khi ba người ra khỏi nhà hàng sang trọng ở giữa sườn núi, hai người Địch Gian và Tiêu Thịnh lập tức thở dốc, quả nhiên đồ ăn của ông chủ công viên giải trí không thể tùy tiện ăn, họ cảm giác như mình đã tìm được đường sống trong chỗ chết, mà tất cả những điều này đều là nhờ Bạch Vấn Hạ!
Tuy rằng họ không nói gì, nhưng trong lòng đã hạ quyết tâm, những ngày tháng sau này trong phó bản nhất định phải đi theo Bạch Vấn Hạ để đền đáp ân tình này của cậu!
Tất nhiên … cũng có chút ý nghĩ muốn ôm đùi.
Vốn dĩ Bạch Vấn Hạ muốn đến nhà hát xem, kết quả thấy nhà hát đã gần đến giờ phải đóng cửa, vừa rồi chơi trò chơi với ông chủ công viên giải trí đã mất quá nhiều thời gian.
“Này không phải đã lãng phí vé của tôi rồi sao? Sau này tôi không vào được thì phải làm sao.”
Nhưng khi cậu lấy vé ra xem thì thấy ngày trên đó tự nhiên chuyển thành ngày hôm sau, rất kỳ lạ, làm cho người ta có cảm giác như bị quỷ hồn trong nhà hát quấn lấy. Điều này làm Bạch Vấn Hạ rất vui mừng, nếu như những con quỷ trong phó bản này đều có tinh thần như vậy thì tốt rồi.
-----
Lúc này, nhà hát trong công viên giải trí.
Nơi này tối tăm cũ nát, chất đầy bụi bặm, như thể đã bị bỏ hoang từ lâu, nhưng đồng thời cũng rất náo nhiệt … Trong này có không ít người đang làm du khách dạo chơi mà không ai bên ngoài phát hiện.
Trong thính phòng, không ít du khách NPC và hai streamer đang run sợ xem màn biểu diễn trên sân khấu, cho dù sợ hãi đến mấy họ cũng không dám quay đầu hay nhắm mắt lại, bởi vì ở đây làm như vậy là điều cấm kỵ.
Khi buổi biểu diễn sắp kết thúc, không ai nhận ra những người trong thính phòng đang ít lại từng người một.
Lúc một streamer hồi phục lại tinh thần, phát hiện xung quanh không một bóng người! Khi cậu ta ngạc nhiên quay đầu lại nhìn về sân khấu, sự sợ hãi trong ánh mắt không cách nào che giấu được, thân thể theo bản năng lùi về phía sau, lại bị một luồng sức mạnh mạnh mẽ lôi kéo, cứ như vậy bị bóng tối nuốt chửng.
-----
Trời đã tối, bóng dáng Nhan Giang Lâm xuất hiện trước biệt thự trên đỉnh núi.
Sắc mặt anh ấy đã vô cùng tái nhợt, nhưng biểu cảm vẫn lạnh lùng như vậy, trong mắt ẩn ẩn có chút vui sướng.
Vốn dĩ đã là ban đêm, trên cơ bản sau khi mọi người cơm nước xong đều sẽ đi nghỉ ngơi, dù sao vào ban đêm mọi thứ sẽ càng nguy hiểm hơn.
Nhưng Nhan Giang Lâm không muốn bị bỏ lại phía sau, nếu Bạch Vấn Hạ có thể thu thập được 8 cái đóng dấu, tại sao anh ấy lại không thể?
Chỉ là anh ấy vừa trải qua trò chơi có độ khó hơi cao, hơn nữa Nhan Giang Lâm không hài lòng với việc chỉ nhận được một cái đóng dấu hoàn thành hạng mục bình thường, thậm chí cuối cùng anh ấy còn bị buộc phải dùng tới hình xăm đầu lâu.
Hình xăm này mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần, hơn nữa mỗi lần sử dụng, thì mức độ ăn mòn đối với cơ thể sẽ ngày càng sâu, nếu đạt tới giá trị giới hạn, anh ấy có khả năng sẽ không còn là người, thậm chí sẽ bị kéo vào trong phó bản anh đã lấy được hình xăm đầu lâu này. Vì vậy, không đến bước đường cùng thì Nhan Giang Lâm sẽ không sử dụng nó.
Thành quả cuối cùng đã rõ, Nhan Giang Lâm thu thập thành công 8 cái đóng dấu trên giấy, anh nhẹ nhàng thở ra, chỉ nghĩ phải nhanh chóng đến nơi ở để nghỉ ngơi.
“Không biết Bạch Vấn Hạ bên kia như thế nào … Nhưng dù sao cũng không có khả năng gặp lại.” Công viên giải trí này lớn như vậy, cho dù đều là streamer thì xác suất gặp nhau cũng không cao, nhưng thực lực của Bạch Vấn Hạ lại mạnh như vậy, hẳn là sẽ không bị lật xe trong phó bản.
Nói tới đây, Nhan Giang Lâm tinh ý nhận ra, bên trong biệt thự đang sáng đèn, nếu cẩn thận lắng nghe, thậm chí bên trong còn có tiếng nhạc và những âm thanh ồn ào khác.
Anh ấy lập tức cảnh giác, mặc dù ngẫm lại cũng biết chỗ ở được cung cấp trong phó bản này không thể an toàn, nhưng quỷ hồn trong biệt thự lại trắng trợn táo bạo như vậy, quang minh chính đại gây ra động tĩnh lớn đến mức này, đây rốt cuộc là loại ác quỷ nào.
Nhan Giang Lâm chuẩn bị đầy đủ đồ phòng thân, thận trọng đi tới cửa, chuẩn bị sẵn sàng sẽ đối mặt với quỷ hồn khi mở cửa, anh đột ngột đẩy cửa ra.
Xuất hiện trước mắt anh ấy là đám người Bạch Vấn Hạ đang xem TV, chơi game cùng với bữa ăn khuya thịnh soạn.
Nhan Giang Lâm sắp lấy vũ khí ra tới: “…”
“Anh Nhan! Anh đã về rồi.” Bạch Vấn Hạ đánh trúng điểm mấu chốt, nhưng nhớ tới thiết lập đồng đội heo hoa si của mình, bất đắc dĩ đặt tay cầm xuống, rồi chạy ra cửa đón tiếp anh ấy.
“Các cậu đây là?” Nhan Giang Lâm bắt đầu cảm thấy đầu mình đau âm ỉ: “Không đúng, sao các cậu lại ở đây?”
Bạch Vấn Hạ giải thích: “Anh Nhan, ban ngày anh đi sớm quá nên không biết, sau khi anh đi tôi cũng rút được vé nghỉ lại trong biệt thự này, còn có thể mang theo hai người, cho nên chúng tôi đã đến cùng nhau.”
“Vậy thì những thứ kia là gì?” Ánh mắt Nhan Giang Lâm nhìn về tay cầm máy chơi game trong tay họ còn có các loại đồ ăn khuya, thịt nướng BBQ, bánh bao nhỏ, xíu mại có sẵn trên bàn.
“Cái này, dù sao cũng có phục vụ bữa ăn khuya, chúng tôi nghĩ không ăn thì phí.” Bạch Vấn Hạ nói: “Sau đó trong thời gian chờ đợi, vì quá nhàm chán nên chúng tôi chơi nó.”
Hai người còn lại cũng thành thật đứng bên cạnh, họ cũng không nghĩ đến chuyện này, dù sao cũng đang ở trong phó bản … Nhưng họ có cảm giác rất an toàn khi ở đại lão như Bạch Vấn Hạ, vô thức thả lỏng bản thân.
Nhan Giang Lâm không nói nên lời, mấy người này rốt cuộc có biết họ đang làm gì hay không, thoải mái sung sướng trong phó bản nguy hiểm như vậy, không cẩn thận một chút cũng sẽ bị quỷ hồn diệt sạch. Nhưng nhìn vẻ mặt vô tội của Bạch Vấn Hạ, anh ấy cũng không thể nói nặng lời, chỉ có thể thở dài rồi đi vào.
Biệt thự này khá lớn, có ba tầng và bảy tám cái phòng, dư sức cho bốn người ở. tầng một ngoài đại sảnh ra thì còn có phòng bếp, trên tầng hai thì có phòng ngủ và phòng điều khiển, có thể kiểm tra tình hình của tất cả các phòng.
Tên của mỗi người đã được viết trên tấm thẻ bên ngoài phòng ngủ, có lời cảnh báo rằng mọi người chỉ được ngủ trong phòng của mình, nếu không sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Dựa theo tên trên tấm thẻ, phòng ngủ của Nhan Giang Lâm ở tầng ba, phòng ngủ của Bạch Vấn Hạ và Địch Gian ở tầng hai, còn Tiêu Thịnh thì ở tầng một, tất cả đều bị tách ra.
Ngay cả khi họ định không ngủ thức tới sáng cũng không được, lúc đồng hồ điểm 22 giờ tối, mọi người đều bị rơi vào trạng thái buồn ngủ, cách hai giờ phải ngủ một lần, nếu không sẽ bị cưỡng chế hôn mê.
“Không tốt lắm.” Địch Gian không khỏi phát huy trí tưởng tượng của mình, cả người đều không khỏe: “Tôi cảm thấy tình tiết này rất hay xuất hiện trong game kinh dị. Biệt thự này còn ngăn cách chúng ta ra, thậm chí còn sắp xếp phòng điều khiển, là để cho ai xem?” ( truyện đăng trên app TᎽT )
“Mọi người mau nhìn xem ở đây có tờ báo.” Bạch Vấn Hạ lôi tờ báo đang đặt ở phía dưới bàn trà, bức ảnh phía trên đó chính là ngôi biệt thự này, bên cạnh còn viết dòng chữ “Vụ án đẫm máu ở biệt thự trên đỉnh núi”.
Căn cứ vào nội dung của tờ báo, căn biệt thự trên đỉnh núi này thực chất là biệt thự nghỉ dưỡng dưới danh nghĩa của một người giàu có, nhưng bỗng một ngày ở đó xảy ra một cuộc thảm sát diệt môn, người đàn ông giàu có đang nghỉ dưỡng cùng với vợ, em trai, vệ sĩ đều được phát hiện chết thảm trong phòng, đứa con trai đang học tiểu học lại không biết tung tích ở đâu. Cuối cùng bị kết luận rằng là do một kẻ sát nhân hàng loạt đang chạy trốn làm ra.
Mặc dù chuyện này còn nhiều điểm đáng ngờ, nhưng cuộc điều tra đã được kết thúc một cách vội vàng như vậy. Khu nghỉ dưỡng này cũng bắt đầu có tin đồn bị ma ám, không ít cư dân đã dọn đi nơi khác.
“Như vậy, xem ra biệt thự này trên thực tế không liên quan gì đến công viên giải trí? Nhưng chúng lại cùng xuất hiện ở một khu vực trong không gian kỳ lạ này.” Tiêu Thịnh nói: “Giống như nữ quỷ trong rừng cây lúc trước, không gian của thế giới này hẳn là đều bị méo mó, có rất nhiều địa điểm khác nhau đã được ghép lại với nhau như những mảnh nhỏ, sau đó trở thành công viên giải trí như bây giờ.”
“Cũng có lý.” Bạch Vấn Hạ nghĩ tới đây, còn muốn nói ra một ít suy luận của mình, nhưng cậu đột nhiên nhớ tới thiết lập của mình, ánh mắt nhìn về phía Nhan Giang Lâm: “Anh Nhan, anh nghĩ thế nào?”
Nhan Giang Lâm nhìn Bạch Vấn Hạ, trong lòng thở dài, vốn dĩ anh ấy là một kẻ độc lai độc vãng, có khi nào sẽ ở cùng với nhiều người như vậy. Nhưng hiện tại hiển nhiên chỉ có thể giúp đỡ lẫn nhau … Nếu đồng đội là Bạch Vấn Hạ thì cũng không quá tệ.
Anh ấy nói: “Tôi nghĩ có khả năng đêm nay chúng ta sẽ phải đối mặt với tất cả những người chết đã biến thành quỷ, thậm chí tên sát nhân kia cũng sẽ xuất hiện … Nhưng tôi không biết hắn ta là người hay là quái vật gì.”
Địch Gian hít một hơi thật sâu, đã có ý định rút lui: “Vậy cũng quá nguy hiểm! Hay chúng ta dọn ra ngoài, tìm một nơi để cắm trại thì sao?”
“Không thể.” Nhan Giang Lâm lắc đầu: “Không có nơi nào an toàn trong phó bản này. Làm sao cậu biết trong khu cắm trại không có quỷ? Nói không chừng còn nguy hiểm hơn nơi này. Nhưng cho dù là phó bản trung cấp, cũng không có khả năng rơi vào cục diện chắc chắn phải chết , thứ gì đó trong biệt thự này có thể giúp chúng ta sống sót qua đêm nay.”
Nói tới đây, ánh mắt của mọi người đều rơi vào phòng điều khiển bên cạnh, chuẩn bị đi vào trong để tìm hiểu mọi chuyện.
Bạch Vấn Hạ vừa đi vừa cẩn thận lật xem tờ báo trên tay, cậu luôn cảm thấy có điều gì trên đó mà mình không để ý tới, khi xem kỹ lại, đột nhiên cậu chú ý tới, bức ảnh chụp đứa trẻ mất tích kia rất quen thuộc … Hình ảnh đứa trẻ đeo mặt nạ hồ ly mà cậu từng gặp qua chợt lóe rồi biến mất trong đầu .
“Chẳng lẽ …” Trong lòng Bạch Vấn Hạ có chút phỏng đoán.
Mọi người bước vào trong phòng điều khiển.
Bên trong phòng điều khiển này rất tối, có một màn hình thật lớn, hình ảnh của tất cả các phòng hiện trên đó đều là màu trắng đen, thỉnh thoảng còn bị mờ, mọi người mơ hồ nhìn thấy một căn phòng nào đó dường như có bóng đen lướt qua, nhưng sau khi màn hình trở lại bình thường thì không nhìn thấy gì, điều này làm mọi người không khỏi lo lắng đề phòng.
“Quả nhiên là như vậy, tôi đoán không sai.” Nhan Giang Lâm nhìn về phía đồ vật dán trên tường: “Các cậu hãy nhìn cái này.”
Những việc cần chú ý được dán trên tường, bên cạnh còn có bức tranh vẽ linh vật của công viên giải trí rất đáng yêu. Nội dung còn nói là, nếu nhìn thấy hình bóng của người lạ trên màn hình, có thể ấn trực tiếp vào cái nút đại diện cho căn phòng đó để xua đuổi họ, nhưng chỉ có thể ấn cái nút mười phút một lần.
“Nếu xuất hiện hai con quỷ trong mười phút thì phải làm sao bây giờ?” Địch Gian không khỏi thốt lên.
“Vậy thì chỉ có thể tự thân vận động.” Bạch Vấn Hạ nói: “Nơi này còn có cái nút khác, giúp ta có thể giao tiếp với người trong phòng, tôi nghĩ có thể sẽ có tác dụng.”
“Không sai.” Nhan Giang Lâm cau mày: “Đã như vậy, đêm nay chúng ta sẽ thay phiên nhau gác đêm, chắc chắn có thể cầm cự đến sáng mai.”
Những người khác cũng không có gì phản đối, rốt cuộc ở đây xem ra chỉ có giải pháp duy nhất này, chưa kể giữa họ không thù hận gì, không sợ đối phương gây chuyện với mình.
Sau khi đã sắp xếp xong thứ tự, mọi người thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ngủ, bởi vì ngay từ đầu những con quỷ cũng không tích cực lắm, nên người được cho là có thực lực yếu nhất là Địch Gian đã được sắp xếp là người đầu tiên gác đêm, cậu ta run rẩy lấy ra một ít đạo cụ phòng thân cuối cùng của mình rồi đi vào phòng điều khiển, trong lòng cầu nguyện sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Bạch Vấn Hạ đi vào căn phòng có tên mình, căn phòng này được trang trí rất sang trọng, trên đầu giường còn treo một bức ảnh chụp gia đình của chủ nhân cũ của biệt thự, chắc đây là phòng ngủ chính. Bên cạnh còn có cửa sổ sát đất và ban công nhỏ, nếu không phải bây giờ xung quanh tràn đầy sương mù thì khung cảnh hẳn là sẽ rất đẹp.
“Xem ra vận khí của mình cũng không tệ, được phân tới phòng ngủ chính này, đây chắc chắn là nơi dễ có quỷ nhất.”
Bạch Vấn Hạ cầm tấm ảnh chụp lên, khuôn mặt của chủ nhân biệt thự với vợ ông như bị vết máu che lại, nhưng đứa con trai bên cạnh họ lại không bị che đậy, là một cậu bé có khuôn mặt thanh tú và đáng yêu, ánh mắt nhìn về phía máy ảnh lại có chút gì đó như đang cầu xin sự giúp đỡ.
“Đứa trẻ mình gặp hẳn là đứa con trai của chủ nhân ngôi biệt thự này.” Bạch Vấn Hạ có thể xác định chuyện này, khi đứa trẻ kia tháo mặt nạ để hôn cậu, Bạch Vấn Hạ đã nhớ đại khái hình dáng cằm của đối phương, giống y hệt bức ảnh chụp này.
Trên kệ sách có rất nhiều sách cổ và các báo cáo điều tra liên quan đến truyền thuyết về ma quỷ. Bạch Vấn Hạ lấy đại một quyển ra, trên đó viết về truyền thuyết nữ quỷ trong rừng cây mà cậu đã nhìn thấy vào ban ngày, không biết đã được lưu truyền cách đây bao nhiêu năm.
Lại mở ngăn kéo bên hông ra, Bạch Vấn Hạ thấy được không ít tư liệu, trong đó có cả bản thiết kế của công viên giải trí, mặc dù thoạt nhìn thì không giống công viên giải trí mà hiện tại Bạch Vấn Hạ và những người khác đang ở, nhưng có thể thấy hình dáng thì vẫn tương tự, còn có những quyển ghi chép khác.
“Chờ đã, những thứ này là …” Bạch Vấn Hạ ở công viên giải trí này phát hiện đủ loại tin tức nhìn như không có mối liên hệ gì với nhau, đột nhiên xâu chuỗi chúng lại.
“Kích hoạt nhiệm vụ chính ẩn: Sự thật đằng sau công viên giải trí.”
“Bạn đã khám phá ra một ít bí mật bị che giấu trong công viên giải trí này.”