Thế là Bạch Vấn Hạ và Tiêu thịnh bất lực nhìn mấy quỷ hồn nhào tới, tấn công quỷ hồn tên sát nhân hàng loạt một cách dữ dội, ông ta hét lên một tiếng thảm thiết rồi không lâu sau hoá thành một đám sương đen tan theo mây khói.
Những quỷ hồn còn lại cũng biến mất, màn hình trở lại bình thường.
Tiêu Thịnh sững sờ nói: “Vậy có nghĩa là, biệt thự này không có việc gì nữa rồi?”
“Ừm, hẳn là như vậy.” Bạch Vấn Hạ cả người đều hoang mang, cậu còn không biết chuyện gì đã xảy ra, vậy mà vấn đề trong biệt thự đã được giải quyết? Ngay cả ác quỷ cũng không thấy đâu nữa.
Trên tay chỉ còn lại con dao găm dính máu của ác quỷ, làm Bạch Vấn Hạ cảm thấy rất trống rỗng.
“Dao găm: Một vũ khí tập hợp sự oán hận và có thể gây sát thương cho một số quỷ hồn, quái vật cấp thấp, nếu sử dụng nó quá nhiều thì linh hồn của người sử dụng sẽ bị ăn mòn.”
Món đồ này ở chỗ Bạch Vấn Hạ căn bản không có chỗ phát huy tác dụng, vì vậy cậu đã tùy ý cất nó đi.
…
Sau khi Nhan Giang Lâm tỉnh dậy, anh phát hiện mọi chuyện đều đã kết thúc rồi.
Anh không khỏi sững sờ. Hiện tại không phải nên là lúc mà mình tỏa sáng, phát huy thực lực sao?
Chẳng phải loại chuyện chỉ cần ngủ trên giường một giấc đã vượt qua phó bản chỉ xảy ra với đồng đội của anh ấy sao? Vậy tại sao hôm nay chuyện như vậy lại xảy ra với chính anh!
Nhìn Bạch Vấn Hạ ân cần hỏi han mình, tâm trạng của Nhan Giang Lâm rất phức tạp ...
Những người còn lại chỉnh lý thông tin về biệt thự một chút, đã chắp nối được đại khái tình huống trong quá khứ.
Vào đêm chủ nhân ngôi biệt thự chuẩn bị cử hành nghi thức triệu hồi ác ma, quá trình này chính xác là để ác ma nhập vào người con trai ông ta, sau đó sử dụng vòng tròn ma pháp khác để đánh đuổi ác ma. Như vậy là đủ để kéo dài tuổi thọ của con trai ông ta.
Em trai của chủ nhân biệt thự không đồng ý với cách làm này, nên anh ta đã hợp tác với vệ sĩ để chuẩn bị phá hoại nghi thức. Ai biết rằng sau khi nghi thức dừng lại giữa chừng, tất cả mọi người đều hôn mê vì bị phản phệ, vô tình bị tên sát nhân hàng loạt đi ngang qua giết chết ... Nhưng nghi thức cũng không thất bại một cách lặng lẽ, mà nó đem quỷ hồn của bọn họ hút vào không gian này.
“Xem ra ác ma trong phó bản này xảo quyệt kinh khủng.” Nhan Giang Lâm cau mày, vẻ mặt hiếm thấy nghiêm túc: “Nếu gặp mặt, phỏng chừng sẽ cửu tử nhất sinh.”
Bạch Vấn Hạ lại gật đầu một cái, mặc kệ Nhan Giang Lâm đang nói về cái gì, cậu đều tuân theo thiết lập của một fanboy.
Cảnh tượng đêm qua hiện ra trong đầu Tiêu Thịnh và Địch Gian, họ chìm vào im lặng.
Sao bọn họ lại cảm thấy ác ma này cũng không đáng sợ như vậy? Không đúng, do Bạch Vấn Hạ quá mạnh nên đã làm họ lầm tưởng! Nếu họ gặp ác quỷ đó, họ chắc chắn sẽ không còn sống nữa.
Sau khi trời sáng. Nhan Giang Lâm vội vàng rời đi, anh ấy đã quyết tâm lần này tuyệt đối sẽ không liên quan gì tới đám người Bạch vấn Hạ nữa, nhanh chóng thu thập 10 con dấu tích phân để rời khỏi phó bản này, nếu không tam quan của anh nhất định sẽ bị lật đổ.
Hai người còn lại vội vàng ăn sáng trong biệt thự. Bây giờ bọn họ cũng không dám tiếp tục tới chỗ ông chủ công viên giải trí ăn sáng, chuyện trúng độc tối hôm qua làm bọn họ nghĩ tới mà sợ ...
Đương nhiên, bọn họ cũng muốn khuyên Bạch Vấn Hạ không nên đi, nhưng Bạch Vấn Hạ lại tỏ vẻ mình rất kiên quyết. Ngoài ra, trước đây họ cũng đã từng nhìn thấy Bạch Vấn Hạ và ông chủ công viên giải trí đấu với nhau, nên hai người nghĩ có lẽ cậu đã có một kế hoạch cao thâm mà người thường không thể nghĩ ra.
Cứ như vậy, cả ba lên chiếc xe đến đón.
Không khí trong xe thật nặng nề. Tiêu Thịnh và Địch Gian lo rằng ông chủ công viên giải trí lại đưa cho bọn họ nan đề gì đó, dù là Bạch Vấn Hạ cũng không nhất định sẽ giải quyết được tất cả mọi chuyện. Bạch Vấn Hạ lại lo lắng lần này sẽ có chuyện xấu gì đó xảy ra phá hoại kế hoạch đi tìm đường chết của cậu.
Chủ của công viên giải trí này quá cùi bắp, không làm được trò trống gì cả. Mình trông chờ vào anh ta cũng vô dụng, phải tự mình nỗ lực mới được, đã đến lúc phải dùng đạo cụ. Bạch Vấn Hạ nghiến răng nghiến lợi mở cửa hàng hệ thống, bắt đầu tìm xem có đạo cụ nào hữu dụng không, cũng dùng từ khóa "ác ma" để tìm kiếm.
Trong cửa hàng hệ thống không có đạo cụ nào dùng để mưu hại người khác, nhưng tác dụng phụ của nhiều đạo cụ cũng có thể gây ra hiệu quả tương tự, có thể coi là lợi dụng sơ hở. Hệ thống cũng không cấm streamer dùng đạo cụ để hại người khác, dù sao việc này cũng có thể tăng hiệu ứng livestream và ratings ...
Bạch Vấn Hạ nhanh chóng tìm được thứ mình cần.
“Vòng cổ linh môi: Sau khi đeo, nếu chạm vào vật phẩm trọng yếu, bạn sẽ nhìn thấy quá khứ của nó, nhưng đồng thời khi có hiệu lực nó cũng sẽ khiến streamer yếu đi (thể lực giảm xuống còn một nửa so với bình thường), nếu xung quanh có ác ma, ác quỷ hùng mạnh, chúng sẽ cưỡng chế nhập vào người khiến bạn chết tại chỗ, nên sử dụng các đạo cụ phòng thủ trước khi dùng nó. Giá là 1000 tích phân.”
Vòng cổ này có thể có tác dụng trong một số trường hợp, nhưng tác dụng phụ khủng khiếp đến mức doanh số bán hàng về cơ bản là 0.
“Nhìn có vẻ tốt.” Bạch Vấn Hạ nhịn đau mua dây chuyền này rồi đeo vào ngay lập tức: “Có cái này rồi thì dù là ông chủ công viên giải trí cũng sẽ chống đỡ nổi chứ, ôi, anh ta thực sự may mắn khi gặp được một du khách tốt bụng như mình.”
Lần này cả ba đến một nhà hàng sang trọng ở phía bên kia núi. Bên cạnh còn có cáp treo xuống núi.
Người phục vụ nhiệt tình chào đón Bạch Vấn Hạ và những người khác, thậm chí còn dò hỏi khẩu vị của Bạch Vấn Hạ, nghiễm nhiên một bộ đang đối mặt với khách quen ... Thật sự là Bạch Vấn Hạ đã đến đây quá nhiều lần, lần nào cậu cũng toàn thân mà lui, thậm chí còn đưa người đến cọ cơm. Đây là điều mà người bình thường có thể làm được sao?
Bữa sáng được phục vụ theo kiểu buffet, các loại mỹ thực bày ra chờ người thưởng thức, món ăn cần có đều có, cũng có thể đặt món trực tiếp với đầu bếp .
Ông chủ công viên giải trí đã đợi sẵn bên trong, anh ta mỉm cười mời ba người họ thưởng thức bữa sáng: "Đừng lo lắng, bữa sáng hôm nay an toàn và sẽ không có vấn đề gì."
Mặc kệ anh ta nói như thế nào thì Tiêu Thịnh với Địch Gian cũng đã quá sợ hãi rồi, hai người ngồi vào chỗ của mình, một ngụm trà cũng không dám uống.
Bạch Vấn Hạ trong lòng nắm chắc nên an tâm thả lỏng, ăn một bữa thịnh soạn sau đó nhìn về phía ông chủ công viên giải trí: “Hôm nay chơi trò gì?”
Ông chủ công viên giải trí cười cười, trong mắt toát ra một chút ngoài ý muốn: “Xem ra cậu còn rất chờ mong?”
Dù sao thì loại trò chơi như nhảy múa trên lưỡi đao này, có là người thực lực mạnh mẽ thì cũng phải có điều kiêng kị mới đúng. Nhưng Bạch Vấn Hạ từ đầu tới đuôi đều không toát ra một tia khiếp đảm. Điều này càng làm ông chủ công viên giải trí hưng phấn trong lòng, muốn nhìn xem biểu cảm sợ hãi hối hận lộ ra trên mặt Bạch Vấn Hạ, chắc chắn sẽ là một hình ảnh đẹp đẽ.
“Khụ khụ.” Bạch Vấn Hạ cũng cảm thấy có lẽ mình hành động quá vội vàng: “Tôi chỉ cảm thấy mình đã ăn quá nhiều, muốn vận động một chút sau khi ăn thôi.”
“Đương nhiên là được.” Ông chủ công viên giải trí đưa họ lên lầu hai.
Toàn bộ lầu hai đều được bày biện đủ thể loại khiến người nhìn hoa mắt, cuối cùng Bạch Vấn Hạ cùng ông chủ công viên giải trí ngồi xuống một cái bàn bên cạnh, ông chủ công viên giải trí chỉ vào bộ bài poker trên bàn: "Trò chơi hôm nay chính là, rút bài quỷ.”
Người phục vụ phát bài ra bàn cho hai người.
“Mặc dù là rút bài quỷ, nhưng quy tắc lần này hơi khác một chút.” Ông chủ công viên giải trí thản nhiên nói, nhưng ánh mắt lại rơi vào Bạch Vấn Hạ đang ngồi bên cạnh, quan sát từng động tác của cậu: “Chỉ có rút được lá bài quỷ lợi hại mới được coi là thắng. Người thắng có thể đưa ra yêu cầu với người thua, mà người thua không được phép từ chối.”
Bạch Vấn Hạ cảm thấy rất hài lòng sau khi nghe điều này. Nếu thua chắc chắn sẽ bị ông chủ công viên giải trí chơi chết, còn nếu thắng thì không phải cậu sẽ được đưa ra những điều kiện ấp ủ đã lâu sao! Cậu còn đặc biệt mua một chiếc vòng cổ cho ngày hôm nay, không có bất ngờ gì xảy ra thì đúng là kì tích.
“Vậy bắt đầu đi.”
Khi cầm các lá bài lên, bởi vì đang đeo vòng cổ linh môi nên Bạch vấn Hạ đã nhạy bén nhận ra trên những lá bài này đều có một ít âm khí, mà lá bài trong tay ông chủ công viên giải trí là lá dày đặc âm khí nhất.
“Đó chắc chắn là lá bài quỷ. Mình tuyệt đối không thể rút được nó.” Bạch Vấn Hạ không ngờ vòng cổ linh môi còn có chỗ tốt như vậy, xem ra lần này cậu gặp may rồi.
Sau đó hai người rút bài luân phiên từng vòng, bài trong tay ghép được một cặp thì ném ra giữa bàn, số bài còn lại trên tay ngày càng ít đi.
Tiêu Thịnh và Địch Gian đứng bên phía Bạch Vấn Hạ, thấy rõ trong tay cậu không hề có lá bài quỷ nào, nỗi lo dâng lên, theo thời gian trôi qua, họ hồi hộp đến nỗi thở gấp. Ông chủ công viên giải trí này là ác ma, gian lận rất dễ dàng, Bạch Vấn Hạ lần này thật sự có thể thắng sao?
Trò chơi nhanh chóng đi đến hồi kết, đối phương chỉ còn lại hai lá bài, mà trong tay Bạch Vấn Hạ thì còn một lá.
“Mình nhất định sẽ thành công.” Bạch Vấn Hạ hít một hơi thật sâu, không chút do dự chọn một lá bài ít âm khí hơn trong tay đối phương, nhưng khi lấy được nó, cậu sững sờ khi phát hiện đó lại là một lá bài quỷ. Cùng lúc đó, ông chủ công viên giải trí lấy một lá bài khác từ trong tay Bạch Vấn Hạ, ném cặp bài xuống bàn, cười với cậu: “Xem ra tôi lại thua rồi.”
Bạch Vấn Hạ: “…” Chẳng lẽ là mình tự lừa dối bản thân? m khí nặng nhất trong bộ bài poker này thực ra không phải là lá bài quỷ, chết tiệt.
Tuy nói thắng thì có thể ra yêu cầu, nhưng Bạch Vấn Hạ cảm thấy tỉ lệ xảy ra chuyện xấu quá lớn. Trực tiếp thua ông chủ công viên giải trí sẽ an toàn hơn, không được. Ánh mắt Bạch Vấn Hạ rơi vào lá bài âm khí nặng nhất mà ông chủ công viên giải trí vừa vứt xuống, lá bài này chắc chắn sẽ kích hoạt công dụng của vòng cổ linh môi cậu đang đeo!
Cả Địch Gian và Tiêu Thịnh đều sững sờ, họ không thể tin được chiến thắng lại đến dễ dàng như vậy, ông chủ công viên giải trí thực sự không động tay động chân vào trò chơi, hơn nữa còn thua một cách thản nhiên như vậy, cứ cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Ông chủ công viên giải trí cười khẩy trong lòng, thật ra trò chơi này vốn là một cái bẫy.
Đúng là nhìn bề ngoài Bạch Vấn Hạ đã thắng trò chơi, nhưng anh ta đã tính hết rồi. Trước đó xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy, anh ta đã mất kiên nhẫn từ lâu, ai biết được tại sao Bạch Vấn Hạ lại chiến thắng? Anh ta đã gấp không chờ được để chiếm lấy cậu. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Thật ra, thứ nguy hiểm nhất trong trò chơi này chính là lá bài quỷ trên tay Bạch Vấn Hạ, lá bài này đã ký hợp đồng với anh ta từ rất lâu, nó có thể cưỡng ép linh hồn đối phương trở thành người hầu của anh ta, hơn nữa việc này cũng sẽ không gây hại đến bản thân anh.
Chỉ cần Bạch Vấn Hạ có nó trong tay, nghĩa là hợp đồng đã được thành lập, và anh ta có thể lấy được thể xác và linh hồn của cậu.
Cái gì mà thắng thua trong trò chơi, chỉ là dối trá thôi, làm sao có thể tin lời ác ma được?
Ông chủ công viên giải trí lập tức muốn nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt của Bạch Vấn Hạ. Tất nhiên, để đáp lại niềm vui mà cậu đã mang lại cho anh ta trong khoảng thời gian này, anh ta sẽ không trực tiếp giết Bạch Vấn Hạ sau khi chiếm hữu cậu, mà sẽ giấu linh hồn của cậu bên trong rồi để cậu tận mắt nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra.
Anh ta định trực tiếp nhập vào người Bạch Vấn Hạ để tránh đêm dài lắm mộng, dù sao thì Bạch Vấn Hạ là con người khó nắm bắt nhất mà anh ta từng thấy, nếu cho cậu cơ hội thở dốc, nói không chừng cậu sẽ lật ngược tình thế.
Cùng lúc đó, Bạch Vấn Hạ nhanh tay nắm lấy lá bài tràn ngập oán khí bị ông chủ công viên giải trí ném lên bàn, trong nháy mắt cậu lấy được nó cũng là lúc ông chủ công viên giải trí chiếm được cơ thể cậu, cả người cậu cứng đờ.
Mọi người có mặt chỉ thấy ông chủ công viên giải trí đột nhiên biến mất, sau đó một nguồn năng lượng mạnh mẽ xuất hiện trong cơ thể Bạch Vấn Hạ, đột nhiên khuếch tán ra xung quanh, thậm chí Địch Gian và Tiêu Thịnh còn bị nguồn năng lượng này ném xuống đất.
Những người phục vụ bên cạnh cũng bị đánh lùi về sau, nhưng sau khi hoàn hồn, họ đều vỗ tay chúc mừng ông chủ đã thành công.
“Chuyện gì vậy?” Trong lòng sợ hãi, Địch Gian nắm lấy người phục vụ bên cạnh: “Mấy người đã làm gì với đại ca Bạch?”
“Không có gì.” Người phục vụ có vẻ cung kính, nhưng những lời anh ta nói lại khiến người ta lạnh sống lưng: "Anh ấy vừa trở thành vật chứa mới cho ông chủ đáng kính của chúng tôi."
"Cái gì ..." Cả Địch Gian và Tiêu Thịnh đều sững sờ, nhìn Bạch Vấn Hạ đang đứng ở chỗ cũ, người bên kia vẫn là bộ dáng ban đầu, nhưng hơi thở lại có chút khác biệt.
Chẳng lẽ thân thể này thật sự đã bị ác ma chiếm lấy rồi sao?
“Bạch Vấn Hạ” ở bên kia quay đầu qua, sửa lại ống tay áo, nở một nụ cười quen thuộc với mọi người, nhưng lời nói lại vô cùng khủng bố: "Thân thể này thật tuyệt vời, không uổng công tôi tốn nhiều thời gian như vậy."
“Bây giờ các ngươi đã hết giá trị rồi. Nên để các ngươi làm thức ăn gia súc cho quái vật hay là cho trở thành du khách nhỉ? Nhưng trước đó vừa mới mất một khu trò chơi, giờ để các ngươi qua đó cũng được ... "
Ông chủ của công viên giải trí đã thành công chiếm lấy Bạch Vấn Hạ, nhưng điều khiến anh ta cảm thấy kỳ lạ là trong chốc lát anh ta không thể cảm nhận được sự tồn tại của linh hồn Bạch Vấn Hạ, đáng lẽ trong lúc đó bọn họ đã có hợp đồng với nhau rồi ... Nhưng chuyện này dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ, thân thể của Bạch Vấn Hạ đã là của anh ta rồi, linh hồn của cậu còn có thể chạy thoát sao?
Cả địch Gian và Tiêu Thịnh đều cảm thấy lạnh sống lưng. Lời nói này từ miệng của “Bạch Vấn Hạ” đã chứng minh rằng Bạch Vấn Hạ thực sự đã biến mất.
Những người phục vụ xung quanh cũng chặn đường lui của hai người họ, mặt nạ trên mặt lộ ra nụ cười méo mó, càng lúc càng quỷ đị.
Nhìn thấy khung cảnh kinh người này, cả phòng livestream như nổ tung, không ít người hâm mộ muốn ngất xỉu.
“Mẹ kiếp! Hạ Hạ thật sự đi rồi sao?Boss phó bản chết tiệt, mau giao thân thể của Hạ Hạ ra đây! Tôi không thể chấp nhận chuyện này!”
“Tôi đã nghĩ streamer cứ như vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ lật xe, bây giờ chuyện này đã thật sự xảy ra. Đã nói không tìm đường chết thì sẽ không chết mà, dù là vận may thì cũng không phát triển lâu dài được.”
“Nhưng mà cũng quá đột ngột, quả nhiên boss ác má là sự tồn tại vô cùng nguy hiểm và xảo quyệt, streamer gặp chuyện không may cũng không có gì lạ. Nếu đổi lại là người khác thì đã chết ngay ngày đầu tiên rồi.”
Mọi người xúc động hồi lâu, đột nhiên nhận ra có cái gì không đúng.
“Chờ đã, nếu streamer thật sự đã chết, phòng livestream sẽ trực tiếp đóng cửa! Sao vẫn còn hoạt động tốt như vậy, tôi chưa từng thấy chuyện này bao giờ!”
“Nói cách khác, Hạ Hạ vẫn chưa chết? Vẫn còn cơ hội cứu cậu ấy đúng không hu hu hu, tôi sẽ thưởng tích phân ngay bây giờ, Hạ Hạ mau dùng tích phân mua chút đổ bảo vệ mạng sống …”
......
Trong nhà hàng, Tiêu Thịnh và Địch Gian trong lòng đã nguội lạnh, bọn họ bị những người phục vụ xung quanh khống chế không thể thoát ra ngoài, chỉ có thể chờ sự sắp xếp của ông chủ công viên giải trí.
Dù họ có nhiều đạo cụ bảo mệnh hơn thì đối phó với quái nhỏ còn được, nhưng đối với boss ác ma căn bản là không đủ xài.
Hơn nữa đại lão như Bạch Vấn Hạ cũng đã bị boss ác ma chiếm thân thể, bọn họ thì có thể làm cái gì? Nhìn khuôn mặt quen thuộc của Bạch Vấn Hạ, bọn họ vô cùng căm hận tên boss ác ma, thậm chí còn nghĩ đến việc mua đạo cụ gì đó để đồng quy vu tận cùng đối phương, nhưng sự thật là dù hai người họ cùng nhau tấn công cũng không thể gây ra sát thương gì cho boss ác ma.
“Để tôi nghĩ lại xem.” Ông chủ công viên giải trí vẫn đang suy nghĩ ở đằng kia: “Dù sao thì các ngươi cũng là bạn đồng hành của cậu ấy, không thể xử lý như người thường, cần phải cho một đãi ngộ tốt hơn mới được. Như vậy mới có thể khiến cho cậu ta càng thêm đau khổ ... "
Trong nháy mắt, ông chủ công viên giải trí đột nhiên dừng lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, hình như đã xảy ra chuyện gì mà anh ta không thể hiểu nổi ... Sau đó, vẻ mặt của anh ta trở nên mờ mịt. như đổi thành một người khác.
Đúng vậy, Bạch Vấn Hạ đã tỉnh lại, nhìn khung cảnh trước mặt, cậu cảm thấy khó hiểu: “Cậu sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?”
Nhóm người hầu sững sờ, như đang chứng kiến một sự việc li kì, thậm chí còn muốn nâng tay lau mặt nạ, nghi ngờ mình còn đang nằm mơ. Làm sao con người bị ác ma chiếm lấy thân thể mà vẫn có thể tỉnh lại như thường?
“Cậu, cậu là đại ca Bạch?” “Anh không sao chứ?” Tiêu Thịnh và Địch Gian đờ người ra, họ không thể tin được Bạch Vấn Hạ đã thực sự trở lại, vẫn nghi ngờ là boss ác ma lại nói dối, nhưng nghĩ lại thì bọn họ cũng không có chỗ nào đáng để đối phương lừa, vừa sốc vừa cảm động.
“Cậu đang nói gì vậy, còn ông chủ công viên giải trí thì sao?” Bạch Vấn Hạ nhìn xung quanh, nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng của người kia, cậu khó hiểu nhìn xuống chiếc vòng trên cổ mình, trong đầu chợt nhớ ra cái gì: "Chẳng lẽ, đạo cụ này có tác dụng ..."
Thời gian quay ngược lại lúc ông chủ công viên giải trí chiếm lấy thân thể.
Bởi vì tác dụng của vòng cổ là khi cậu lấy được lá bài poker sẽ nhìn thấy quá khứ của nó, cậu mất nửa ngày mới tiêu hóa hết những hình ảnh đó. Ký ức cậu nhìn thấy rất bình thường, chẳng qua là lá bài này bị ác ma nguyền rủa, là dạng kịch bản mà chủ nhân của nó sẽ gặp phải kết cục tồi tệ linh tinh ... Nhưng căn bản không liên quan gì đến phó bản này, nhiều nhất là nó làm phong phú thêm quá khứ của boss phó bản.
Sau khi xem xong những thứ này, cậu tỉnh lại.
Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là, lúc Bạch Vấn Hạ lấy được lá bài này, vòng cổ linh môi đã phát huy tác dụng ngay lập tức, cậu trúng phải tác dụng phụ là giảm 50% thể lực, mà chỗ đáng sợ của tác dụng phụ này là nó sẽ cưỡng ép ác quỷ, ác ma xung quanh nhập vào người cậu …
Vì thế nên ông chủ công viên giải trí đang chuẩn bị nhập vào thân thể của Bạch Vấn Hạ thì đụng phải tác dụng phụ mạnh mẽ của vòng cổ này, hai nguồn năng lượng kết hợp với nhau! Rồi bằng một cách kỳ lạ nào đó sinh ra tác dụng phụ mới, làm cho hợp đồng của ông chủ công viên giải trí bị biến đổi!
Lúc này, ông chủ công viên giải trí đã hoàn toàn ngu người.
Anh ta đúng là đã nhập vào thân thể của Bạch Vấn Hạ, nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như anh ta nghĩ! Anh ta không khống chế được thân thể này, mà linh hồn Bạch Vấn Hạ cũng nằm ngoài sự khống chế của hợp đồng, không đúng, hợp đồng này vẫn hữu dụng, nhưng bị hợp đồng ràng buộc không phải đối phương, mà là chính anh ta …
Ông chủ công viên giải trí: “?"