Trước đây không lâu, tình huống trong phòng ngủ rất khẩn trương.

Hai người trên giường đối diện vô cùng kinh hãi, quỷ hồn thiếu niên bất lương bị trói trên mặt đất vẫn đang chật vật tiến về phía bọn họ, cách bọn họ còn không đến một mét!

Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên Bạch Vấn Hạ từ trên giường ngồi dậy, cậu đã tỉnh lại.

Cả người cả quỷ trong phòng ngủ đều ngây ngẩn cả người, quỷ hồn thiếu niên bất lương cũng không biết nên làm gì, trái phải suy nghĩ một hồi mới lựa chọn đi về phía cửa ký túc xá, hy vọng ác ma kia không để ý đến mình …

"Tên Hứa Nhạc Quân này vậy mà lấy oán trả ơn!" Sau khi Bạch Vấn Hạ tỉnh lại trong lòng cảm thấy buồn bã, phẫn nộ: "Tôi đối với anh ta tốt như vậy là muốn anh ta thương xót tha cho tôi sao? Anh ta vậy mà bỏ chạy."

"Nhưng anh ta vừa mới nói Trịnh Hoàn có vấn đề, chẳng lẽ ý nói ở khu phòng học cũ có nguy hiểm sao?"

Bạch Vấn Hạ cảm thấy kỳ quái, tại sao khi đi khu phòng học cũ thì ký túc xá mới lại gặp nguy hiểm. Đến ký túc xá mới, khu phòng học cũ bắt đầu xảy ra chuyện! Cậu thực sự xui xẻo như vậy sao? Dù sao thì bây giờ cậu cũng phải nhanh chóng trở về khu phòng học cũ.

Sau đó Bạch Vấn Hạ quay đầu lại, nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ trong ký túc xá, cậu hơi kinh ngạc: "Mấy người … có chuyện gì xảy ra vậy, tôi có bỏ sót cái gì không?"

Nhìn thấy đùi vàng cuối cùng cũng tỉnh lại, hai người cảm động đến phát khóc, đặc biệt là khi phát hiện ra Bạch Vấn Hạ vừa tỉnh thì họ có thể cử động ngay, họ lập tức đứng dậy cáo trạng hành vi của quỷ hồn thiếu niên bất lương: "Anh Bạch! May mà anh đã thức dậy, anh biết chuyện vừa rồi khủng khiếp như thế nào không? Quỷ hồn kia muốn nhân lúc anh đang ngủ giết chết chúng tôi!" "Anh Bạch mau cho nó biết thế nào là lễ độ, thay bọn tôi trả thù."

Nghe thấy hai người kia nói như vậy, quỷ hồn thiếu niên bất lương giống như không thể chịu thêm được áp lực nữa, đột ngột bộc phát tiềm lực, ngay lập tức thoát khỏi dây thừng trên người, đẩy cửa ra và biến mất trong hành lang. Trên mặt đất chỉ còn người bạn bị cậu ta dọa ngất.

Cảnh tượng này khiến những người có mặt trong phòng ngủ chìm vào im lặng.

Bạch Vấn Hạ bối rối, một trong hai thiếu niên bất lương là quỷ hồn —— Vậy tại sao cậu ta không tấn công người đang ở trong tầm tay? Mà lại bỏ gần tìm xa đi tấn công hai người hướng ngược lại, bọn họ thơm như vậy sao?

Tại sao cậu tỉnh lại thì quỷ hồn kia bị doạ chạy mất!

Bạch Vấn Hạ cảm thấy cực kì vô lý! Sau khi suy nghĩ lại trong đầu, cậu chợt hiểu ra: "Từ khi tôi trang bị tấm vải đen mọi chuyện đều có vẻ kỳ quái, đừng nói là quỷ, ngay cả cái bóng của quỷ còn không đến gần tôi, chẳng lẽ miếng vải đen này còn có tác dụng như lá chắn?"

Cậu thử cởi bỏ tấm vải đen, quanh thân chợt cảm thấy ớn lạnh, âm khí trong phòng đột nhiên tăng mạnh gấp mấy lần, cho người ta cảm giác như đột ngột rơi từ thiên đường xuống địa ngục.

Biết được lý do thực sự khiến mình không gặp nguy hiểm, tay Bạch Vấn Hạ không khỏi run nhè nhẹ, có cảm giác nghi ngờ cuộc sống: "Tại sao lúc trước rút thẻ không xảy ra chuyện tốt như vậy hả!"

...

Khán giả vốn đang đắm chìm trong cốt truyện cảm động trước đó, kết quả lại nhìn đến cảnh tượng này thì cảm thấy kì lạ.

"Tại sao streamer lại tháo đạo cụ xuống, điều này cũng quá nguy hiểm rồi, chẳng lẽ là vì hiệu quả của buổi trực tiếp."

"Không đúng, cũng có thể là do nhận ra món đồ này có tác dụng phụ."

Trên thực tế, bất kể là vật phẩm trong phó bản hay cửa hàng hệ thống, cho dù là vật phẩm dùng để tự vệ hay cứu mạng, thì ít nhiều đều có tác dụng phụ, ví dụ như nếu bùa hộ thân bị xé rách sẽ thu hút lệ quỷ. Đạo cụ càng mạnh, tác dụng phụ càng đáng sợ, thậm chí còn không bao giờ đưa ra lời nhắc nhở cho người dùng. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -

Rất nhiều streamer đầy triển vọng đã không nhận thấy điều này, hoặc không thể cưỡng lại cám dỗ của các đạo cụ, nhưng cuối cùng họ lại bị gậy ông đập lưng ông do tác dụng phụ.

"Đm, hóa ra đó là nguyên nhân. Một tân binh như streamer vậy mà có thể nhận thấy điều này, còn dứt khoát thay đạo cụ nữa. Nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ không thể làm được vậy ... Nghĩ lại còn thấy hơi sợ."

" Tôi thấy năm nay chất lượng của streamer đã ổn hơn!"

---

Lúc này, trong khu phòng học cũ.

Ba người đi trong bóng tối, phía trước chỉ có ánh sáng của đèn pin phản chiếu, tiếng bước chân vang vọng trên hành lang vắng vẻ khiến bọn họ càng thêm sợ hãi.

Hình như đã lâu không có ai đến thăm khu phòng học này, tất cả các cửa sổ đều được che kín bằng những thanh gỗ. Cách bài trí của lớp học gọn gàng đến không ngờ, nhiều bàn học vẫn còn chất đống sách vở và đồ lặt vặt, như thể tất cả những học sinh còn đang đến lớp thì bỗng một ngày họ đều biến mất vì lý do gì đó, và không có thời gian để dọn dẹp đồ đạc của mình.

Sự suy diễn này khiến Vương Diễn và Trần Lâm Viễn rùng mình.

Trịnh Hoàn ở phía trước bước đi rất vững vàng, tựa như đã xác định được điểm đến của mình. Cả ba người nhanh chóng đến lối vào của cầu thang, thực sự có cầu thang đi xuống. Mặc dù không có gì đáng ngạc nhiên khi có tầng hầm trong trường học, nhưng bọn họ mơ hồ cảm thấy ở tầng hầm này chắc chắn có tồn tại đáng sợ nào đó, bọn họ nóng lòng muốn bỏ chạy.

"Cậu có biết khu phòng học cũ này được xây dựng trên cái gì không?" Trịnh Hoàn lúc này mới nói.

"Không biết." Hai người lắc đầu, Vương Diễn ngập ngừng mở miệng: "Là cái gì vậy? Bãi tha ma sao?"

Dù sao trong phim kinh dị đều lấy bối cảnh như vậy, nếu không làm sao cái chỗ chết tiệt này âm khí nồng đậm như vậy được.

"Không sai biệt lắm." Trịnh Hoàn nói: "Rất lâu trước đây có một lệ quỷ, nó có thực lực của quỷ vương, dưới trướng có vô số quỷ hồn đi theo, khiến nơi này gần như trở thành địa ngục trần gian. Cho dù là cao thủ được mời tới cũng không thể giết được nó, chỉ có thể tập hợp sức mạnh của mọi người phong ấn nó ở nơi này."

Về sau trải qua nhiều chuyện nên chuyện này cũng bị người ta lãng quên, cuối cùng, nơi đây là xây nên một khu phòng học. Lúc đầu thì vẫn bình an vô sự ... Dù sao lệ quỷ kia vẫn đang bị phong ấn. Nhưng một số người đã điều tra ra vấn đề này, để đánh thức lệ quỷ và nhận được những lợi ích do nó mang lại, họ đã mở phong ấn.

"Nhưng việc này cung không dễ thành công như vậy, cái phong ấn kia cho dù đã tồn tại nhiều năm cũng không phải là thứ người bình thường có thể phá giải. Nhưng âm khí xuất hiện khi phong ấn bị phá hoại đã hình thành một sự tồn tại giống như thế giới bên trong. Kết quả là những điều kỳ lạ liên tục xảy ra ở đây."

Trịnh Hoàn vừa nói, vừa nhìn về phía hai người, mỉm cười mở miệng: "Cũng chính là vị trí của chúng ta hiện giờ. Cái khu phòng học cũ này, cũng chính là nơi phong ấn lệ quỷ."

Trịnh hoàn kết hợp thông tin từ quyển sổ ghi chú với đủ loại tư liệu mà anh biết trước đó, khôi phục toàn bộ cốt truyện ẩn của phó bản này.

Còn quyển sổ ghi chú này, nó thực sự được chuẩn bị bởi những người muốn mở phong ấn, bọn họ lợi dụng oán khí của một số học sinh ở đây, ý đồ để đánh thức lệ quỷ hoàn toàn. Mà học sinh bất hạnh đó chính là Hứa Nhạc Quân, oán khí tích tụ sau cái chết của cậu ấy đã kéo mọi người vào trong thế giới này, chính là nơi hình thành nên phó bản hiện tại.

"Trịnh, anh Trịnh, anh làm sao biết được nhiều như vậy?"

Vốn dĩ hai người cho rằng Trịnh Hoàn là người có kinh nghiệm nên có thể điều tra thêm nhiều chuyện, nhưng anh ta càng nói càng cảm thấy có gì đó không đúng. Rốt cuộc là anh ta đã biết quá nhiều rồi! Anh ta còn chọn để lộ ra điều đó khi đưa họ đến nơi này, nghĩ như thế nào đều cảm thấy ——

"Nơi này rất nguy hiểm, chúng ta hãy đi trước đi!" Vương Diễn sắc mặt trắng bệch lui lại mấy bước, cắn răng một cái, đột nhiên đẩy Trần Lâm Viễn về phía Trịnh Hoàn, rồi tự mình lao ra bên ngoài.

Tiểu Trần không ngờ Vương Diễn lại chọn cách bán đứng đồng đội của mình vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc như vậy, trong lòng cậu vô cùng căm phẫn , muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng lại phát hiện ra mình không thể di chuyển được ... Chẳng lẽ hôm nay cậu thật sự phải vứt xác ở đây sao?

"Cậu vội vàng như vậy làm gì? Dù sao kết cục của hai người cũng giống nhau, đều là để đánh thức quỷ vương." Trịnh Hoàn chế giễu nhìn Vương Diễn đang chạy trốn, anh ta lật xem quyển sổ ghi chú trong tay, miệng thì lẩm bẩm một số lời nguyền …

Vương Diễn nhìn thấy mình đã chạy tới gần lối ra, trong lòng vui mừng. Nhưng ngay sau đó, một cánh tay đen xì từ mặt đất bỗng nhiên vươn ra, trực tiếp túm chân anh ta lại.

Khuôn mặt vui mừng của anh ta còn chưa kịp thay đổi thì đã hét một tiếng chói tai thảm thiết, cơ thể anh ta bắt đầu tan chảy một cách kỳ lạ, cuối cùng biến thành một màn sương máu, trực tiếp chết mất xác.

Với cái chết của Vương Diễn, số người chết trong phó bản này đã lên đến sáu người. Khiến toàn bộ phó bản đã trải qua những thay đổi to lớn! Toàn bộ sương mù trong trường trực tiếp tiêu tán, bầu trời cũng không còn xám xịt nữa mà biến thành một màu máu, gần như toàn bộ ngôi trường đều ám màu đỏ, cảnh tượng vô cùng quỷ dị.

Khu phòng học cũ là thay đổi nhiều nhất, nó bắt đầu đổ nát, Tiểu Trần lúc này mới chú ý tới cấu trúc ban đầu của các tòa nhà đều làm từ xác chết! Lúc này, chúng nó thậm chí còn đang khẽ nhúc nhích cơ thể ...

Chỉ cần kích thích thêm chút nữa thì sự tồn tại đáng sợ nhất phó bản này sẽ tỉnh lại.

Tiểu Trần chấn động nhìn Trịnh Hoàn với ánh mắt sợ hãi, như thể đây là lần đầu tiên cậu nhận ra đồng đội của mình là một người kinh khủng như vậy: "Trịnh Hoàn, anh có cần phải làm đến bước này không, tiếp tục như vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau chết hết, chuyện này xảy ra thì anh còn có lợi ích gì?"

"Cậu lo lắng người khác còn không bằng lo lắng cho mình." Trịnh Hoàn lật qua lật lại quyển sổ ghi chú, không để ý nói: "Hiện tại chỉ cần một vật tế cuối cùng."

Anh ta không cần xem cũng biết hiện tại một vài người hâm mộ cuối cùng mà anh ta có được có thể đã bị mất hết. Nhưng vậy thì sao, chỉ cần anh ta có đủ thực lực thì trong tương lai sẽ có càng nhiều cơ hội thu hút người hâm mộ. Chuyện xảy ra trong phó bản tân binh sẽ có mấy người chú ý tới chứ? Trong tương lai, thậm chí sẽ không ai còn nhớ đến lịch sử đen tối của anh ta.

"Anh Bạch sẽ không bỏ qua cho anh!" Trần Lâm Viễn bình tĩnh đến bất ngờ trước khoảnh khắc sinh tử này. Cậu nên nhận ra từ sớm rằng cơ hội vào phó bản này và sống sót là quá thấp. Vương Diễn và Trịnh Hoàn là những người tài giỏi thường thấy nhất bên trong phó bản, có lẽ cậu đã dùng hết may mắn cả đời để gặp được Bạch Vấn Hạ: "Anh Bạch nhất định sẽ báo thù cho tôi!"

"Ha ha, hiện tại Bạch Vấn Hạ sợ là bị quỷ hồn quấn lấy tự bảo vệ mình còn khó khăn." Lúc Trịnh Hoàn nói ra lời này, cách đó không xa quỷ hồn thiếu niên bất lương đang kinh hãi chạy ngang qua sân thể dục.

Trịnh Hoàn cảm thấy có chút quen thuộc, ngay sau đó nhận ra.

Đm, đây không phải là quỷ hồn thiếu niên bất lương nên quấn lấy Bạch Vấn Hạ vào lúc này sao?

Quả nhiên ngay sau đó, bóng dáng của Bạch Vấn hạ cũng xuất hiện trong tầm mắt của hai người họ.

Trịnh Hoàn: "..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play