Sắc trời đã hoàn toàn đen kịt, trăng khuất sao thưa, chim không tiếng động, cả thành thị chìm trong giấc ngủ. Nhưng Lục Hành là một người không biết mệt mỏi khi bắt đầu làm việc, hắn vội vã quay trở về Nam Trấn Phủ Ti, gọi người khám nghiệm tử thi đến kiểm tra lại thi thể của Hàn Văn Ngạn một lần nữa.

Ban đêm, một khối thi thể nằm trong căn phòng trống rỗng, sau một ngày phân hủy, thi thể đã bắt đầu sưng to và có mùi hôi thối. Gió đêm gào thét, âm khí dày đặc, bóng dáng một đám người lặng im vây quanh nhà xác. Cẩm y vệ cầm đèn chà xát tay, không nhịn được nói với bạn đồng hành: “Đã trễ thế này đại nhân còn trở về khám nghiệm tử thi? Ngài ấy trở về thì thôi đi, tại sao lại có nữ tử khác theo đến nữa vậy?”

Một nam nhân huyết khí phương cương như hắn nhìn thấy loại cảnh tượng này cả người cũng nổi da gà, Lục Hành còn dám mang Vương Ngôn Khanh đi xem thi thể, đúng là một người dám mang, một người dám đi. Đồng bạn nhún vai, nói: “Có thể là nữ nhân được đại nhân coi trọng, tóm lại có chỗ không tầm thường. Đừng nói nữa, cẩn thận đại nhân nghe được lại lột da của ngươi.”

Lục Hành đi lên phía trước tháo bao tay xuống, Cẩm y vệ đi theo hầu lập tức đi lên nhận lấy. Vương Ngôn Khanh thấy vậy, nhẹ nhàng đi tới hỏi: “Ca ca, huynh đã nhìn ra?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play