Trên đường điều tra chuyện sách cấm, Lục Hành gặp phải một vụ án mạng. Hắn vốn định tiện thể xem thử, nhưng không ngờ rằng người chết lại có chút liên quan đến sách mà Quách Huân viết. Lục Hành mỉm cười, như than thở lại như không: “Rốt cuộc là ai viết, cứ đi hỏi một chút sẽ biết.”
Vương Ngôn Khanh quay đầu nhìn về phía viện tử chật kín người, nàng không khỏi nhíu mày: “Nhưng ở đây có nhiều người quá.”
Hiện tại trong nhà Hàn Văn Ngạn đang chật ních người đến hóng xem náo nhiệt, mặc kệ là nói gì hay làm gì đều có người chú ý, thế này thì tra án sao được? Lục Hành nhìn thử rồi nói: “Đừng lo, không tiện vào thì gọi người đi ra.”
Vương Ngôn Khanh cảm thấy lời của hắn có ẩn ý, nàng ngẩng đầu lên, quả nhiên Lục Hành đã nhập vai rồi. Vậy mà Vương Ngôn Khanh lại đồng thời nhìn ra được những phẩm chất tốt đẹp như sự thương xót, tiếc nuối đồng cảm, nhiệt tình chân thành trên mặt hắn. Vương Ngôn Khanh lặng lẽ nhìn hắn, chỉ thấy Lục Hành nặng nề bước về phía Quý Hoán rồi thấp giọng nói: “Quý huynh, có thể nói chuyện một chút hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT