Bành Trạch bị một hòa thượng chưa từng gặp mặt nói trúng tâm sự, tâm trạng hốt hoảng, nhíu mày đi ra ngoài. Bành Trạch đắm chìm trong thế giới của mình nên không phát hiện trong chùa có rất ít khách hành hương, cả lão tăng quét rác cũng biến mất.

Đợi đến khi Bành Trạch ra ngoài, người đi đường nhìn như đang lạy Phật xoay đầu lại, nhanh chóng chạy tới sương phòng bên cạnh, nhẹ nhàng gõ cửa sổ ba cái. Đây là ám hiệu mà bọn họ đã giao hẹn trước, gõ ba cái cho thấy Bành Trạch đã rời khỏi tầm mắt.

Trong sương phòng đóng chặt rõ ràng là Cẩm y vệ ngụy trang thành người bình thường, Lục Hành đang ở bên trong. Lục Hành liếc tăng lữ thật sự bị đánh cho bất tỉnh dưới chân, nói: "Bành Trạch đi rồi, bốn người các ngươi ở lại giải quyết tốt hậu quả, đừng để những hòa thượng này sinh nghi. Những người còn lại theo dõi Bành Trạch, mặc kệ kế tiếp ông ta đi đâu cũng phải theo sát."

Cẩm y vệ nhận lệnh, lập tức tản ra ai làm việc nấy. Lục Hành đẩy cửa bước ra, thong thả bước đi dưới ánh mặt trời, thậm chí hắn còn dẫn theo Vương Ngôn Khanh tới tiền điện thắp nén hương. Vương Ngôn Khanh nhìn động tác của hắn, bất đắc dĩ nói: "Ca ca, cũng được rồi đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play