Sau khi nói xong, Lục Hành nhìn chằm chằm gương mặt của Vương Ngôn Khanh không chớp mắt.

Lúc đầu Lục Hành đúng là muốn bắt Vương Ngôn Khanh để đưa ra điều kiện với Phó Đình Châu, nhưng sau khi phát hiện cô mất trí nhớ, xuất phát từ một suy nghĩ xấu xa nào đó, hắn thuận thế giả vờ làm nhị ca của nàng.

Vương Ngôn Khanh là một thiên tài trong việc phát hiện người khác nói dối, muốn lừa gạt nàng, trước tiên Lục Hành phải lừa gạt được chính bản thân mình. Lục Hành tưởng tượng trong nhà mình có một tiểu muội nuôi lớn từ nhỏ, sau đó lại không ngừng nghĩ ra những chi tiết về cuộc sống của hai người bọn họ để bỏ thêm vào, dần dần, Lục Hành hoàn toàn nhập tâm vào lời nói dối của mình, tựa như hắn thực sự là ca ca của Vương Ngôn Khanh vậy.

Nhưng dù sao thì giả cuối cùng vẫn là giả, càng bịa đặt chi tiết thì sau này khi bị vạch trần lại càng lúng túng khó xử. Lục Hành chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết thúc, hắn bắt Vương Ngôn Khanh chỉ là vì muốn trả thù Phó Đình Châu. Còn phản ứng của Vương Ngôn Khanh sau khi biết được chân tướng sự thật hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy xét của hắn. Nhưng trong tết Thượng Tỵ, khi Vương Ngôn Khanh lén lút che giấu Phó Đình Châu, khi Phó Đình Châu bắt Vương Ngôn Khanh đi ở Kỳ huyện và màn giằng co cách đây không lâu với Phó Đình Châu… Cảm giác ghen ghét và không vui càng lúc càng mãnh liệt trong lòng nới với hắn rằng, có lẽ hắn đã để bản thân tự sa lầy vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play