Trần Vũ Huyên biết Chỉ huy sứ sắp nổi giận nên vội vàng bẩm báo một hơi hết mọi chuyện, sau đó cúi đầu xuống, đưa tay che chắn trước mặt.
Là do hắn ta sơ suất, đã quên mất rằng nay đã khác xưa, đêm khuya tĩnh lặng, mỹ nhân ở bên cạnh, sao Chỉ huy sứ có thể không làm gì được. Hắn ta cũng không muốn quấy rầy chuyện tốt của Chỉ huy sứ, nhưng, chuyện của Đào Nhất Minh thực sự không thể trì hoãn được nữa.
Lục Hành trầm tĩnh liếc mắt nhìn Trần Vũ Huyên một cái, nể tình đang ở bên ngoài nên tạm thời nhịn xuống không bộc phát: “Người cứu được không?”
Trần Vũ Huyên cúi đầu càng thấp hơn nữa, giọng nói nặng nề kìm nén: “Không có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT