Vương Ngôn Khanh trông thấy hắn ta lại chẳng hề bất ngờ. Người có khả năng xâm nhập vào quan phủ mà thần không biết quỷ không hay, còn vượt qua được trạm gác của cẩm y vệ để đưa nàng ra khỏi viện của Lục Hành thì chỉ có thể là hắn ta.
Vương Ngôn Khanh nén chịu cơn đau, cố hết sức chống người ngồi dậy ở trên giường: "Trấn Viễn Hầu, ngài có ý gì?"
Phó Đình Châu nghe cách xưng hô xa lạ của nàng mà trong lòng nhói đau. Hắn ta nên sớm nhận ra rằng đã rơi xuống từ trên dốc núi cao đến thế sao có thể không bị tổn hại một chút nào được chứ. May mà muội ấy chỉ bị thương ở đầu.
Không may là sau khi muội ấy bị thương ở đầu lại rơi vào tay của Lục Hành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT