Lý chính dẫn theo Lục Hành đi xem xung quanh đường sông, chỉ huy sứ đại nhân có nhã hứng như thế, Huyện lệnh và Tri phủ làm sao dám không đi cùng. Trình Tri phủ chỉ có thể dùng vẻ mặt đau khổ, đi vào trong cố kiệu không lọt gió, đi lên trên núi dưới ánh mặt trời độc hại.
Lục Hành cùng với Tri phủ dẫn đi phần lớn người hầu, sau khi bọn họ đi, thôn Hà Cốc lại yên tĩnh lại. Thôn này có năm mươi mốt gia đình vừa mất đi phụ thân, trượng phu hoặc nhi tử, từng nhà treo vải trắng, phất phơ trong ánh nắng nóng bức tháng bảy nhìn có chút âm trầm.
Nhìn từ góc độ này mà nói, Vương Ngôn Khanh xem như may mắn, nàng không cần chịu đựng xóc nảy, có thể ngồi dưới mái hiên ung dung nghỉ mát. Nàng nghĩ quả nhiên là nhị ca lớn lên cùng nàng, ăn ý không phải bình thường, nàng không nói câu nào mà nhị ca cũng hiểu rõ ý nàng.
Nhà Lý chính đột nhiên nghênh đón khách quý, dường như không khí cả nhà đều mất tự nhiên. Lý chính dẫn đường cho các đại nhân, trong nhà chỉ còn lại lão thê Tiền thị của Lý chính, con dâu Ngô thị và tôn nhi gần năm tuổi Lý Chính Tắc. Tiền thị hơi căng thẳng mời Vương Ngôn Khanh ngồi xuống, hô lên với nàng dâu: “Nhanh đưa Chính Tắc tới dập đầu với quý nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT