Vương Ngôn Khanh cứng người, bất giác ngồi dậy: "Muội ghen gì chứ?”

Nàng đó, hở đùa một chút lại cuống cuồng lên. Lục Hành giữ vai nàng không cho nàng di chuyển, đồng thời dùng tay kia rút chiếc trâm cài tóc của nàng, mái tóc dài của Vương Ngôn Khanh lập tức rơi xuống như thác nước, lướt qua đầu ngón tay của Lục Hành.

Vương Ngôn Khanh không có đề phòng, thấy Lục Hành làm thế lập tức giật mình. Tóc của nàng bung xõa trên đầu gối Lục Hành, uốn lượn kiều diễm, sáng bóng mượt mà, nhìn từ xa tựa một lớp gấm đen lộng lẫy. Lục Hành hài lòng chải đầu cho Vương Ngôn Khanh, nói: "Khanh Khanh không ghen à? Vậy thì ta thất vọng quá."

Phản ứng của Lục Hành liên tục vượt quá dự tính của Vương Ngôn Khanh. Vương Ngôn Khanh vô thức phủ nhận ganh tị, hắn lại nhận luôn, Vương Ngôn Khanh chẳng biết nên đáp lại như thế nào, trong lúc gián đoạn, Lục Hành đã cởi hết tóc của nàng rồi xõa lên gối, thích thú đùa nghịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play