Từ khi Vĩnh Lạc dời đô, thái bình lâu dài, đãi ngộ của quan viên cũng ngày càng rộng lượng hơn, không còn hà khắc như Hồng Vũ triều. Cho đến bây giờ, triều đình cho nghỉ phép thêm đêm giao thừa, hơn nữa ngày mùng một Tết sáp nhập với ngày lễ Thượng Nguyên, vẫn từ ngày hai mươi tư tháng chạp đến ngày hai mươi tháng giêng, có thể nói là tương đối thoải mái.
Năm trước Lục Hành đã tăng ca, xử lý hết tất cả các vụ án, cuối cùng cũng có thể an ổn đón năm mới. Hắn hiếm khi được thanh nhàn, ở nhà đọc sách viết chữ, chăm sóc muội muội, không có việc gì thì dạy Vương Ngôn Khanh chơi cờ, vậy mà lại có chút hương vị an nhàn, bình lặng của năm tháng.
Những ngày bình yên luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt, tết Nguyên Đán đã đến gần. Lục Hành vừa đánh cờ, vừa nói chuyện với Vương Ngôn Khanh: “Khanh Khanh, Thượng Nguyên năm nay muội muốn đi đâu chơi?”
Vương Ngôn Khanh theo bản năng trả lời: “Đâu cũng được.” Sau khi nói xong mới cảm thấy không ổn, hỏi: “Nhị ca, có thể trong cung sẽ có thiết yến vào lễ Thượng Nguyên, huynh đưa muội đi chơi như vậy không ảnh hưởng đến chuyện trong cung chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT