Lính canh ngục nghe xong kính trọng cúi đầu đáp: “Vâng.”
Người trong ngục nghe lời Lục Hành xong trong lòng không khỏi bồn chồn, đều cho là Lục Chỉ huy sứ muốn làm động tác gì lớn. Nhưng thực tế, bọn họ thật đúng là nghĩ oan cho Lục Hành rồi. Ít nhất là lần này Lục Hành không có ý định dùng đại hình.
Trong ngục bốn phương vắng vẻ, quỷ khí âm trầm, mùi máu tanh lượn lờ quanh năm. Lục Hành dẫn Vương Ngôn Khanh cùng đi về một hướng, tuy rằng hắn không nói chuyện nhưng thông qua tình cảnh nhà tù càng ngày càng yên tĩnh, hai bên rộng rãi, không khó đoán là đã tới nơi giam giữ quan viên cấp cao. Vương Ngôn Khanh bất tri bất giác nghiêm túc lên, bàn tay cũng càng ngày càng siết chặt.
Cuối cùng, Lục Hành đứng trước một cửa nhà lao. Đây là gian ngục đơn, trên tường đục một ô cửa nhỏ, chỗ góc hẻo lánh để một chậu than, sạch sẽ hơn nhà tù của Lương Bân thấy lúc trước rất nhiều, thậm chí cỏ tranh lót cũng dày hơn. Một nam tử mặc nội bào ngồi dưới ô cửa ngây người, xem tuổi thì trên dưới bốn mươi, dáng người hơi mập. Nghe thấy có người, ông ta cáu giận quay đầu lại, sau khi thấy Lục Hành thì rõ ràng là hơi ngơ ngác một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT