Nàng bây giờ, chỉ chịu gọi hắn một tiếng Trấn Viễn Hầu một cách xa cách. Phó Đình Châu nhìn Vương Ngôn Khanh, lại nhìn Lục Hành, vẫn cau mày nói: “Càn quấy, đây là nơi giam giữ trọng phạm của triều đình, muội có biết nó nguy hiểm như thế nào không?”

“Ta biết.” Lúc này là Vương Ngôn Khanh tiếp lời, nàng siết chặt nắm tay, lẳng lặng đứng đó, nói: “Ở đây có chút ẩm ướt, ta cảm thấy không thoải mái. Có thể bắt đầu nhanh lên được không?”

Hai nam nhân cùng cứng họng, nghe thấy nàng nói không thoải mái, Phó Đình Châu đang định nói đưa nàng đi ra ngoài thì Lục Hành lại đột nhiên mở miệng, mạnh mẽ đè ép câu nói của Phó Đình Châu: “Đưa chậu than đến, xua lạnh cho phu nhân.”

Hai tiếng phu nhân của Lục Hành giống như một cây châm vô hình, đâm vào trái tim Phó Đình Châu khiến hắn ta đau đớn co rút, những lời còn lại không thể nói ra được nữa. Bây giờ hắn ta lấy danh nghĩa gì để bảo vệ nàng đây? Nàng đã có phu quân, hắn ta cũng đã cưới người khác, về tình về lý, Phó Đình Châu đều phải né tránh tị hiềm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play