Lục Hành đứng dậy giống như đi làm chuyện hi sinh gì đó vô cùng trọng đại, Vương Ngôn Khanh nằm bên trong màn, bọc chăn gấm, nghe bên ngoài truyền tới tiếng mặc quần áo xột xoạt.
Đêm qua Lục Hành giằng co rất lâu, hai bộ quần áo đều trở nên không thể nào nhìn nổi. Có điều Lục Hành có rất nhiều quan phục, một năm bốn mùa tất cả không giống nhau, hắn đổi một bộ quần áo mới cũng không ảnh hưởng tới việc ra ngoài.
Lục Hành thuần thục buộc phi ngư phục, đeo bao cổ tay. Hắn cầm thanh Tú Xuân đao định ra ngoài, quay đầu lại nhìn thấy Vương Ngôn Khanh nằm trong màn che, cơ thể co lại trong áo ngủ bằng gấm đỏ thẫm, gần như không nhìn ra phập phồng, chỉ có mái tóc xõa tung trên giường, giống như hải đường xuân miên, hương thơm lượn lờ mờ mịt, ánh trăng chiếu rọi hành lang.
Bước chân muốn ra ngoài của Lục Hành cứng rắn vòng lại. Hắn sải bước vượt qua đống bừa bộn dưới đất, dùng chuôi đao vén màn. Vương Ngôn Khanh kinh ngạc mở mắt ra, còn chưa kịp phản ứng thì Lục Hành đã khom người hôn thật sâu lên môi nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT