Mùa trăng khuyết

Chương 2


2 năm


   Tôi đi theo cô gái như bóng ma.
   Đó là cô gái thỉnh thoảng đi qua cơ quan tôi. Cô ấy goá chồng. Đôi lúc tôi ngồi một mình trong quán cà phê . Hường đến ngồi cạnh, uống chút gì đó, bâng quơ vài câu chuyện. Chỉ thế, lâu dần thành thói quen. Có những hôm ngồi một mình, tôi mong Hường xuất hiện.
    
    Vẫn quán cà phê, tôi ngồi trong góc bàn và Hường ngồi bên cạnh. Không biết hôm đó tôi nói gì với Hường và nàng bảo tôi ra sao mà tôi chỉ nhớ đã đi theo nàng như bóng ma. Đi mãi . Hường đi trước tôi một quãng xa . Nàng dừng lại ở một bãi rác ven sông , đứng đó chờ tôi. Tôi đi đến. Dưới chân tôi ngập ngụa rác. Hường nhìn tôi như nhìn một chú thỏ dễ thương , phía sau bãi rác cao ngất là một chiếc thuyền nhỏ có mùi . Nàng bước xuống, tôi theo sau , khi hai chân tôi đặt lên thuyền , tôi lảo đảo vì chiếc thuyền chòng chành. Tôi chui vào khoang, sạp thuyền được lót bằng gỗ đước nên nước bóng loáng . Hường đi lần theo màn thuyền ra trước mũi. Hường mở dây , nhổ sào , đẩy thuyền ra khơi. Tôi ngồi co ra trong khoang tâm trí nghiêng lắc, chao đảo. Tôi muốn quay lại, nhưng thuyền đã ra giữa dòng và đang lướt đi . Đứng phía sau, chỗ tay lái, mỗi lần Hường đẩy mạnh mái chèo , mũi thuyền cất cao , lướt tới nhịp nhàng. Sóng róc rách hai bên mạn thuyền .
      Chiều rồi. 
      Bóng tối đổ ụp xuống.
      Tôi phó mặc.
      Đôi mắt Hường chớp nhanh , nhè nhẹ nhìn tôi. Tôi cảm thấy khó thở. Tôi bò ra ngoài trước mũi thuyền. Đêm bắt đầu lạnh. Ánh sáng từ những ngọn lầu hai bên bờ sông hắt những tia sáng ngoằn ngoèo rung rinh xuống tận đáy sông. Thuyền qua . Thuyền lại . Những chiếc thuyền bán thức ăn đêm, trước mũi thuyền chong một chiếc đèn hột vịt nhỏ , bên trong là bếp than hồng đỏ rực. Tiếng động cơ của những chiếc thuyền máy trải rộng trên sông lan vào bờ và hồi âm trở lại - tôi có cảm giác như những âm thanh ấy đang rượt đuổi theo chiếc thuyền tôi đang đi. Một thế giới khác, hoàn toàn tách biệt với đất liền.

      Tôi không muốn vào trong mui thuyền. Lòng thuyền quá chật chội. Tôi nằm trước mũi thuyền đến mãi khuya . Những sợi mây lướt qua những ngôi sao chi chít trên bầu trời đêm . Thuyền đã ra khỏi dòng sông của thành phố. Hường cho thuyền nấp vô một lùm cây rậm , nàng cắm sào , neo thuyền lại.

       Trong mui Hường lui cui giăng mùng  . Hường mắc một chiếc đèn nhỏ đặt trên mui thuyền. Như nhân tiện Hường bảo tôi: " Vào mùng đi " . Muỗi và bù mắc từ các lùm cây đã bắt đầu tràn ra , bay rợp. Chúng tụ lại thành quần đảo và tự ném thân vào ngọn lửa, phát ra những tiếng nổ nhỏ . Tôi vuốt mặt và bàn tay nhớp đầy xác muỗi và sưng lên vì bị muỗi đốt . Không biết sau lưng Hường có nằm bên cạnh không . Tôi cố không quan tâm không nghĩ ngợi . Theo mãi giấc chập chờn của tôi là sự dập dềnh của con thuyền trên sông và tiếng sột soạt của cỏ cây từ bên ngoài truyền đến . Tôi mong nửa đêm có con sóng lớn , nhấn chìm tất cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play