"Không nghĩ rằng lại gặp được tên yêu nghiệt nhà ngươi, Cưu Ma La Cấp Đa sao không ở bên cạnh bảo vệ cho ngươi?"
Người thanh niên mặc quần áo lòe loẹt tuy môi không hề cử động nhưng âm thanh lạnh tanh lại vang lên trong đầu Vương Phật Nhi.
Vương Phật Nhi không có loại thần thông này nên không trả lời được, tuy trong lòng chấn động nhưng cũng không có cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả. "Người này là ai? Hắn là người hay không phải......"
Đến cái thế giới kỳ dị này, tại trung thổ Thần Châu, Vương Phật Nhi trước sau đã gặp được một số cao thủ như mãnh tướng Yến Xích Mi là thủ hạ Hỏa viên Đại tướng, Mộc Dương tiết độ sứ Mộc Nguyên Trực, Đại Lương Vương, còn có cái tên thiếu niên thần bí đã truyền cho hắn quyền kình nhưng không ai gây cho hắn cảm giác rõ ràng như vậy.
"Chúng sinh trong thiên hạ, sanh tử theo ý của ta, lấy mạng của ngươi cũng chỉ mất thời gian như lật bàn tay mà thôi."
Thanh niên quần áo lòe loẹt này gây ra một loại cảm giác hắn không phải là người mà là một vị thần minh quản chuyện sinh tử cao cao tại thượng, khiến cho Vương Phật Nhi sinh ra một loại cảm thụ kỳ dị như thể xa không thể với tới, không cách nào chạm vào được.
Thậm chí trong lòng hắn còn có một loại suy nghĩ cổ quái: "Cho dù ta đem hết sức lực xuất thủ thì chỉ sợ chiêu thức cũng sẽ tự tan biến đi trước khi đụng tới thân thể người này."
"Hừ! Đi theo ta."
Thanh niên mặc quần áo lòe loạt ngay trước mắt bao người đưa một tay nhấc bổng Vương Phật Nhi lên, trong chớp mắt đã ra khỏi cửa hàng này. Bình thường, khi được sư phụ xách tới xách lui, Vương Phật Nhi có thể cảm thụ các loại tiếng cuồng phong gào thét nhưng lần này lại chỉ có thấy mắt hoa lên thì đã chuyển sang một chỗ khác.
Vốn đang ở trên một đường phố buôn bán ồn ào nhốn nháo mà chỉ trong một lần hít thở thì đã biến thành một chỗ đài cao hùng vĩ hoang vu lạnh lẽo. Biến hóa như ma thuật làm cho Vương Phật Nhi trợn mắt há hốc mồm, mãi một lúc lâu sau mới nói được để hỏi: "Ngươi là quỷ thần, hay là yêu quái?"
" Ta là Thái Tuyền Thương!"
Câu trả lời này lập tức khiến cho Vương Phật Nhi kinh hãi thốt lên thành tiếng: "Thái Tuyền Thương của A Hạp La tộc? Ngươi không phải đi ám sát Lí Dược Sư sao? Bắt ta làm cái gì?"
Thái Tuyền Thương hừ lạnh một tiếng, không hề trả lời cả ba vấn đề, phất tay áo một cái tức khắc tạo ra một luồng kình phong thổi sạch sẽ một khoảnh đất trên đài cao. Hắn tùy tiện ngồi xuống rồi nói với Vương Phật Nhi: "Ngươi không phải Thái Tuyền Thương là bị trấn áp ở trong Thiên Luân điện của Đại Lạn Đà tự, trọn đời không được thoát ra sao? Cưu Ma La Cấp Đa sao dám mang ngươi đi ra?"
Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi tất nhiên là không biết phải trả lời chuyện này như thế nào. Thái Tuyền Thương có cặp mắt dường như có khả năng nhìn thấu mọi sự, quan sát hắn một lúc thì đột nhiên kinh ngạc nói: "Thì ra không phải ngươi! Đáng tiếc......"
Thái Tuyền Thương như trút được gánh nặng, cảm giác không phải là con người liền biến mất tăm tích, trên mặt xuất hiện cười khổ, thuận miệng hỏi:" Ngươi bây giờ là đồ đệ của Cưu Ma La Cấp Đa ư? Tên là gì?"
Thái Tuyền Thương dùng cách nói cổ quái “ngươi bây giờ là”, mà không phải “ngươi là” khiến cho Vương Phật Nhi tựa hồ đoán được một ý gì đó, nhưng dù thế nào cũng không nắm bắt được. Hắn đành phải chắp hai nắm đấm làm một cái động tác ôm quyền chào hỏi vô cùng phổ biến ở Trung thổ Thần Châu, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Tại hạ Vương Phật Nhi, đúng là đệ tử mới thu nhận của đại sư Cưu Ma La Cấp Đa."
Thái Tuyền Thương nghe thấy giọng nói của Vương Phật Nhi có hàm ý không tốt nhưng cũng không thèm quan tâm, thản nhiên nói: " Ta hôm nay mới đến An Nguyên thành, bên người Lí Dược Sư có quân đội trung thành và tướng giỏi bảo hộ. Ngũ Liễu tiên sinh, một trong tam đại tông sư của Nho môn, cũng rời khỏi Xích Tinh thai đến bên cạnh hắn. Bây giờ ta đi ám sát tuyệt đối không thể thành công. Mà ngươi vì sao không ở bên cạnh sư phụ ngươi?"
Vương Phật Nhi đem những việc đã trải qua trong những ngày qua tường kể lại cho hắn, không phải vì tín nhiệm Thái Tuyền Thương mà là loại chuyện này căn bản không thể giấu diếm được. Thái Tuyền Thương nghe xong những chuyện li kỳ cổ quái như vậy cũng không hề mỉm cười nhưng khi hắn nghe nói có một thiếu niên chúng mười hai mười ba tuổi truyền cho Vương Phật Nhi năm luồng quyền kình cấp thấp thì thần sắc lúc này mới kinh sợ, nói:" Ngươi tới cho ta xem xét một chút. Xem là loại công phu gì."
Vương Phật Nhi không nghi ngờ gì hắn, đi tới ngồi xuống trước mặt Thái Tuyền Thương. Thái Tuyền Thương đưa tay sờ nắn mệnh môn của Vương Phật Nhi, hơi hơi vận kình đưa vào làm cho ba đạo quyền kình vốn còn ẩn náu trong kinh mạch khí huyệt của Vương Phật Nhi đột nhiên cùng lúc phát ra, hình thành một đạo đao khí thật lớn giống như cầu vồng, một tòa tháp to lớn màu đen có hình thù kỳ lạ và một cây tham thiên thần mộc màu xanh.
Hắn thầm nhủ trong lòng hai chữ đáng tiếc, hai luồng quyền kình đầu tiên đã trợ giúp hắn đánh bại địch nhân, ba đạo quyền kình này không cần phải nói cũng là những sát chiêu vô cùng tuyệt diệu, bị phóng xuất ra như vậy thì thật là lãng phí tài nguyên.
"Ngũ nhạc thần đao của Tung sơn thư viện, Thiết tháp trấn sơn hà của Đại Lạn Đà tự, Mộc thần quyết của Ngũ trang quan. Thật sự là thủ đoạn che dấu hết sức tinh vi. Khinh ta không nhận biết được Ngũ Đế long quyền sao?"
Vương Phật Nhi nghe thấy giọng điệu mỉa mai của Thái Tuyền Thương thì vội vàng hỏi: "Ta vốn đã từng phát ra hai quyền được mọi người nói là Tứ linh kiếm ấn của Ngũ trang quan và vô thượng thần thông của Đại Lạn Đà tự chúng ta, chẳng lẻ năm quyền này đều không phải là mấy loại công lực này?"
Thái Tuyền Thương nhắm mắt trầm ngâm không trả lời, Vương Phật Nhi cũng bị mất mặt, cũng đặt mông ngồi dưới đất, tâm trạng chán ngán bèn nhắm mắt tu luyện nội công.
Qua bốn năm canh giờ, Vương Phật Nhi để cho tâm pháp Thập phương Đống ma đạo và Vô hạn quang minh hỏa tự vận chuyển hơn mười vòng, đến khi tu luyện thần khí sung túc, bên trong bụng sôi lên ùng ục mà thấy Thái Tuyền Thương vẫn còn không có bất cứ một động tĩnh gì thì chỉ muốn tìm một đường nhỏ rời đi nơi này đi kiếm một chút thức ăn.
Khi hắn lặng lẽ tìm tòi, tụt xuống khỏi cái đài có chút khác thường đang ngồi này, đang muốn cất bước nghênh ngang rời đi thì đột nhiên một đoàn người xách vô số đồ dùng gia đình, quần áo hoa lệ đi qua làm cho hắn sợ tới mức vội vàng ẩn núp đi.
"Hoàng thượng muốn bữa ăn tối là kim giác ô kê thang (canh gà đen mào vàng), các ngươi hấp cách thủy thế nào mà lâu như vậy, không thể ngờ lại lâu như vậy? Thái Bình công chúa muốn ăn cá chép, các ngươi đã quên không có......" Truyện "Đại Viên Vương "
"*** nó, tên hỗn đản Thái Tuyền Thương này mang ta đến trong hoàng cung."
Vương Phật Nhi lập tức hiểu rõ ràng cái địa phương quỷ quái gì mới có mấy cái loại Hoàng thượng, công chúa này. Nơi này không biết là nơi nào trong hoàng cung của Đại Càn vương triều đã bị Thái Tuyền Thương chọn làm nơi đặt chân đến. "Lá gan của người này quả nhiên là quá lớn, chẳng những muốn ám sát Đại tướng vang danh khắp thiên hạ, xem điệu bộ này thì chắc là đã có kế hoạch thuận tay làm thịt cả hoàng đế, công chúa."
Chờ những người này rời đi, Vương Phật Nhi lúc này mới chật vật trèo trở lại đài cao, nhưng thấy Thái Tuyền Thương đã mở hai mắt. Không đợi hắn chất vấn, Thái Tuyền Thương đã cười nói: "Nơi này là hoàng cung của Đại Càn vương triều, khắp nơi có vô số cao thủ phòng vệ, ngươi chạy loạn chung quanh thì cẩn thận kẻo bị người bắt được đun cách thủy làm anh nhân thang (canh trẻ con) cho người tẩm bổ." Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi tức giận nói: "Ngươi sẽ không thể tìm một nơi bình thường sao? Chạy đến nơi này chơi hay lắm sao? Không cẩn thận là bị người ta phát hiện, ngàn người vây công, cho dù ngươi tu luyện võ công đến hai cái nhất phẩm thì cũng sẽ bị băm thành thịt vụn."