Trời xanh trong vắt. Một con chim lướn có lông vũ đẹp dị thường đang kiêu ngạo bay lượn ở trên trời cao. Khi những đám mây trắng bay đến trước mặt, nó lại bừng bừng hưng trí xông lên, dùng móng vuốt và cánh đập nát đám mây thành vô số mảnh nhỏ.

" Có thể bay rồi, thật là sảng khoái!"

Con chim hót lên một tiếng dài, rồi giống như một viên đạn phi xuống dưới mặt đất, đậu lên một nhánh cây đại thụ chìa ngang ra, xếp hai cánh lại, hai mắt nhìn khắp bốn phía, tỏ vẻ khí độ phi phàm, hơn nữa lại bỗng nhiên nói lên bằng tiếng người.

Một luồng băng hỏa bùng lên, con chim lướn có lông vũ đẹp dị thường này xoay người một vòng, liền hóa thành một thiếu niên sáu tuổi nho nhỏ.

Hoạt động một chút mà hai tay đã tê dại, Vương Phật Nhi ngước mắt nhìn bầu trời, lưu luyến không nói nên lời. Hắn khổ luyện Nguyên tổ thủy thần biến suốt hai tháng rồi, mới coi như là nắm vững được Li Loan biến, chẳng những có thể biến hóa bất kỳ lúc nào mà còn hiểu được phái vận dụng hai cánh như thế nào để bay lượn. Truyện "Đại Viên Vương "

Nhưng cuối cùng thì hắn vẫn không phải là chim chóc sinh ra đã biết bay lượn, bởi vậy còn có một số kỹ xảo không được hoàn thiện, cũng không thể bay bay lâu được. Mỗi lần bay lượn khoảng nửa giờ thì cũng đã mệt mỏi không chịu nổi, buộc phải đáp xuống nghỉ ngơi. Truyện "Đại Viên Vương "

" Thực hâm mộ chim chóc do trời sinh ra, có thể bay thế nào cũng không mệt mỏi. Ta nhất định là còn chưa biết một mấu chốt nào đó."

Vương Phật Nhi khoanh chân ngồi xuống thiền ở trên nhánh cây, vận chuyển Thập phương Đống ma đạo để khôi phục chân khí và khí lực trong cơ thể. Hắn đợi rất lâu mà không thấy Long thứu thôn cử người đến liên lạc, Vương Phật Nhi cũng có chút lo âu. Phải biết rằng Long thứu thôn có thực lực rất mạnh mẽ, nếu có thể kết giao thì có thể trở thành lực lượng chi viện hùng mạnh. Vương Phật Nhi không nghĩ sẽ bỏ qua một đồng minh có thực lực bậc này.

Mặc dù Li Loan biến còn chưa tinh thục nhưng Vương Phật Nhi đã không thể chờ được nữa rồi, muốn tự mình đi tới Long thứu thôn một chuyến. Tuy nhiên, Li Loan biến của hắn dùng để bay đường dài thì còn hơi kém, hơn nữa mặc dù hắn từng đến Long thứu thôn một lần, đối với đường đi vẫn cón có chút mơ hồ, do đó bay mất tận hai ngày mà còn chưa tới đầu thôn.

Sau khi khôi phục được sức lực, Vương Phật Nhi đứng ở trên cây, đưa mắt trông về phía xa. Vô tận lâm hải tuyệt đối không phải là một vùng bình nguyên mà ngược lại là khu vực có nhiều núi non. Những khu rừng rậm nguyên thủy trải dài nhấp nhô, bao phủ lên vô số đỉnh núi. Ngẫu nhiên lại có một ngọn núi trọc không có lấy một gốc cây ngọn cỏ đột nhiên từ mặt đất mọc lên, trông cực kỳ bắt mắt.

Long thứu thôn ở sâu trong một vùng sơn cốc, ở gần ngọn núi cao trọc lốc kia. Trên đỉnh núi cao đó là nơi sinh sống của con Hắc Long thứu. Vương Phật Nhi vững tin là quang cảnh ở trước mắt cũng tương tự như ở trong trí nhớ, lúc đó mới dang rộng hai cánh tay ra, lại phục hóa thành cánh chim rồi bay lên trên bầu trời.

Vương Phật Nhi lần này bay lên trời cao không lâu thì phát hiện thấy ở hướng đông nam có hai chấm đen rất nhỏ, bay lượn truy đuổi nhau trên không trung. Vô tận lâm hải có rất nhiều loại chim muôn kỳ dị nên hắn vẫn chưa để ý. Nhưng không lâu sau, hai chấm đen kia càng ngày càng gần, đã có thể mơ hồ nhìn ra được hình dạng. Dĩ nhiên đó là hai con Long thứu toàn thân màu đen ánh đỏ, có lông đuôi màu đen ánh kim.

" Không xong, ta bay bây giờ còn chưa hơn hai con vật này." Vương Phật Nhi vội vàng cúp hai cánh, trốn vào trong rừng cây trên mặt đất. Lần trước hắn bị phát hiện, đương nhiên là do Tinh Tuyết cả con Long thứu lông đỏ rực kia trao đổi với nhau. Long thứu chuyên săn bắt những loại dã thú lớn. Còn như hắn chỉ là sinh vật quá nhỏ không đủ dắt răng, lúc bình thường chúng sẽ không truy đuổi.

Hai con Long thứu trên bầu trời càng bay càng gần, đã có thể nhận ra rằng hai con Long thứu hoàn toàn không phải là đang tranh đấu với nhau.

" Hai cái con vật này trông có vẻ như có ý liếc mắt đưa tình, chẳng lẻ là đang tán tỉnh lẫn nhau?" Vương Phật Nhi cũng không phân biệt được trong hai con Long thứu có có một con là kẻ thù của con Long thứu trong thôn kia hay không.

Hai con dị thú này hiển nhiên đều không phải là đang đi săn, ở giữa không trung bay múa một hồi, lại chuyển sang hướng tây nam. Vương Phật Nhi thật sự không nhịn được tò mò, chờ chúng nó bay khỏi một lúc lâu, liền biến hóa thành Li Loan, hạ thấp độ cao bay đi theo sau.

Cuộc bay truy đuổi này kéo dài suốt nửa ngày, may mắn là hai con Long thứu kia không phải chỉ bay thẳng một lèo mà là không ngừng thân mật kết giao, do đó mới để cho Vương Phật Nhi đuổi tới bên cạnh tổ của hai con Long thứu này.

Thấy hai con Long thứu hạ xuống trên một ngọn núi đứng riêng lẻ, Vương Phật Nhi dò xét địa hình, thấy cảnh sắc rất quen thuộc, quả nhiên là ở bên cạnh Long thứu thôn." Thì ra là có thêm một con Hắc Long thứu, khó trách Long thứu thôn không phái được người đến Đại Lôi Âm tự của chúng ta. Bọn họ bây giờ chắc là cực kỳ đau đầu xem phải đối phó hai con súc sinh này như thế nào!"

Vương Phật Nhi dang hai cánh ra, vẫn chưa bay đến Long thứu thôn mà ngược lại tiến về hướng ngọn núi đứng riêng lẻ kia.

Mặc dù con Hắc Long thứu kia thường xuyên tới Long thứu thôn quấy nhiễu, nhưng kỳ thật khoảng cách từ ngọn Long thứu sơn kia đến Long thứu thôn cũng không gần lắm. Khoảng cách theo đường thẳng giữa hai nơi cũng phải đến một ngàn ba, một ngàn bốn trăm dặm. Khoảng cách từ Long thứu sơn tới Đại Lôi Âm tự thì gần hơn một chú. Tinh vũ chỉ cần hai ngày đã có thể tới được Đại Lôi Âm tự. Long thứu chỉ cần hơn nửa ngày là có thể tới bắt hòa thượng đùa chơi được rồi.

Đến gần Long thứu sơn, Vương Phật Nhi không dám liều lĩnh đến mức bay lên trên núi mà len lén bay quanh triền núi đến một nơi Long thứu không nhìn được thì đáp xuống ở lưng chừng núi, sau đó biến trở lại nguyên hình rồi mới bò lên trên núi.

Long thứu sơn cực kỳ hiểm trở, cũng may Vương Phật Nhi công lực thâm hậu, năm ngón tay móc một cái là có thể di chuyển thân thể. Hắn lén bò lên tới đỉnh núi, bắt gặp một cái tổ vô cùng lớn. Hai con Long thứu đang nằm trong tổ, dựa sát vào nhau, có vẻ rất là thân mật.

Quan sát gần mới thấy hai con Hắc Long thứu này có thể hình thật sự là lớn. Vương Phật Nhi biến thân thành Li Loan thì thân thể khoảng hai, ba mươi thước, nếu ở trên địa cầu thì đã là loại chim lớn nhất, nhưng nếu so với Long thứu thì chỉ giống như một con muỗi đậu trên mỏ chim ưng.

Toàn thân hai con Long thứu có hỏa diễm màu đen ánh đỏ cháy bập bùng. Tổ thì doà những tảng đá cực lớn xếp thành. Nếu tìm một vật có thể tích tương tự để làm ví dụ, hai con Long thứu này phải lớn tương đương với một chiếc máy bay có thể chở được mấy trăm hành khách.

Hỏa diễm trên thân Long thứu xuất phát từ chín chiếc lông vũ ở trên đuôi. Mấy chiếc lông đuôi dấy lên hỏa quang bập bùng màu đen ánh đỏ, hết lượt này đến lượt khác lan tràn trên thân Long thứu, giống như để duy trì độ ấm cho chúng.

Trên Long thứu sơn gió thổi lạnh căm. Cho dù Vương Phật Nhi có công lực đệ tứ phẩm nhưng cũng không tiêu hóa được gió lạnh đến mức độ này, thế mà hai con Long thứu lại ngủ thật là ngon lành. Bất chợt, chẳng biết cái gì làm kinh động một trong hai con Long thứu, con Long thứu kia ngóc đầu lên, uốn éo cái cổ như một con rắn nhìn khắp mọi nơi, để lộ ra những quả trứng lớn màu đen lốm đốm những chấm màu bạch kim ở dưới bụng.

" Tốt! Thật quá tốt! Long thứu rõ ràng là đẻ trứng rồi. Nếu ta lấy trộm mang về, ấp cho trứng nở, xem ra còn dễ bảo hơn so với bắt mấy con chim lớn này. Chỉ có điều là thể tích của mấy quả trứng này tựa hồ có chút quá lớn."

Kiên nhẫn đợi một lúc lâu, Vương Phật Nhi xác định rằng hai con Long thứu chưa hề phát hiện được mình, bèn lén xuống khỏi Long thứu sơn, lập tức biến hóa thành Li Loan bay vội về Đại Lôi Âm tự. Hắn không còn nghĩ đến chuyện đi Long thứu thôn nữa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play