" Trứng chim Long thứu, giá trị liên thành, một quả vào tay, không lo cơm áo!" Truyện "Đại Viên Vương "

Ở trong đầu Vương Phật Nhi, một quả trứng lớn màu đen có những đốm màu bạch kim càng biến đổi thì càng to lên, cuối cùng biến thành quả núi tỏa ánh vàng rực rỡ. Hắn dang rộng hai cánh, càng bay càng mạnh mẽ, bay một mạch từ Long thứu sơn trở về tới Đại Lôi Âm tự mà không đỗ xuống nghỉ ngơi một lần nào.

Đến một chỗ còn cách Đại Lôi Âm tự khá xa, Vương Phật Nhi thu hồi Li Loan biến, khôi phục dảng vẻ một đứa trẻ sáu tuổi, sải những bước dài đi thẳng vào trong chùa. Những lưu dân đang ở sau núi cày cấy trên những cánh đồng mới khai khẩn nhìn thấy Vương Phật Nhi bừng bừng hứng trí, nhảy múa hân hoan như thế thì không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Cả đám châu đầu lại nói thầm với nhau:" Không phải là Phật Nhi trụ trì lại vừa lừa được ai đó chứ? Nhìn hình dáng hắn cao hứng thế kia thì chắc chắn là đối phương còn ngốc hơn cả chúng ta!" Truyện "Đại Viên Vương "

Về tới Phong Lôi điện, Vương Phật Nhi phân phó đám đệ tử trong điện, ra lệnh:" Lập tức triệu tập tám Đại trưởng lão, và tất cả các đệ tử ngoài lục phẩm của bản tự sáu đến tập trung ở Phong Lôi điện! Gọi cả Phượng Sồ tiên sinh đang khẩn hoang ở sau núi lập tức về đây bàn công việc."

Hắn đưa tay lấy Hỏa ngọc đoản thước ở trong tay áo ra, cũng tức cấp thì triệu tập Ngọc thi Thực Đồng, Đồng thi Kinh Qua, Huyết hải Ma Trư vương tới nghe mệnh lệnh.

Phật Đà Cái chẳng biết Vương Phật Nhi muốn làm gì, kinh hãi hỏi:" Trụ trì triệu tập mọi người, thật ra là có việc lớn gì?" Vương Phật Nhi cười ha ha, nói:" Không sai, đúng là có vận khí thật lớn. Ta muốn dẫn mọi người đi ăn trộm trứng chim!"

Phật Đà Cái tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó khẽ nói:" Trụ trì muốn ăn trứng chim, mặc dù không quá thanh nhã nhưng cũng không phải là chuyện lớn. Nhưng nếu triệu tập nhiều người như vậy cùng nhau đi ăn vụng thì cũng là làm ồn ào quá mức rồi."

Vương Phật Nhi cười ha ha, giải thích loại người thành thật như Phật Đà Cái:" Bọn ta là người xuất gia, làm gì tới mức phải ăn vụng trứng chim. Đây là chúng đi ăn trộm trứng về ấp, nhân tiện dạy luôn mấy hòa thượng chim. Như thế mới thể hiện rằng phật môn chúng ta quảng đại, không có loại gì không dạy được."

Phật Đà Cái há mồm trợn mắt, nghe Vương Phật Nhi nói mà ong hết cả đầu, vẫn tiếp tực giảng giải:" Bản tự mặc dù có chút ít thần thông, nhưng là chưa bao giờ có tiền lệ dạy ra hòa thượng chim. Vũ tộc nhân trải qua mấy ngàn ngàn năm tiến hóa mới có hình hài và trí tuệ như ngày nay. Chim hiện thời thì không có cách nào tu luyện thành người được!"

Vương Phật Nhi chỉ cười ha ha, chẳng thèm tranh luận. Đợi khi tám Đại trưởng lão tập hợp lại, Phượng Sồ và tứ đại thi yêu thủ hạ cũng đã tới, Vương Phật Nhi mới nói với mọi người:" Chúng ta lần này đi về phía nam là muốn ăn trộm vài quả trứng chim, tuy nhiên sự chuẩn bị trước khi làm tuyệt đối cũng không thể thiếu. Phượng Sồ, ngươi hãy cử những lao động ở thành Nam hoang đi lột ít vỏ cây, nghiền nát thành tương, dựa theo cách điều chế của ta và cho thêm bột màu xám vào, chế thành giấy màu tro. Tám vị trưởng lão, trong mấy ngày này, các ngươi cần tu luyện một ít võ học hỏa hệ, không đạt được trình độ cao thâm, chỉ cần có thể làm tăng độ ấm lên là được. Đồng thi Kinh Qua, Huyết hải Ma Trư vương, hai ngươi đến sau núi tạm thời đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ, không cần đem theo nhiều thi binh, mỗi người mang một ngàn là đủ......"

Vương Phật Nhi phân công liền một mạch. tám Đại trưởng lão mặc dù nghi hoặc trong lòng nhưng cũng không hỏi nhiều. Ngày thường thì không thắp hương, đến lúc có chuyện thì mới cuống lên ôm chân Phật tu luyện võ học hỏa hệ. Võ công của Đại Lạn Đà tự thì ít nhiều đều có chút thiên về hỏa hệ nên cũng không cần phải học, chỉ cần hơi điều chỉnh lại, gia tăng sức chân hỏa dương cương là có thể dùng.

Vương Phật Nhi mặc dù vô cùng nóng vội, nhưng cũng không dám có chút lơ là công tác chuẩn bị. Sau ba ngày khẩn trương, hắn mới chuẩn bị xong hết thảy, giao cho Phượng Sồ cầm phong trấn thi yêu, tạm thời thống lĩnh thi binh của Đại Lôi Âm tự rồi dẫn tám Đại trưởng lão lặng lẽ xuất phát.

Bọn họ đi bộ về hướng Long thứu sơn, dọc đường lại cực kỳ cẩn thận, đi mất tận năm ngày mới nhìn thấy Long thứu sơn.

Bách khoa toàn thư, quyển về kỵ thú sách có mười bảy chương, bao gồm các chương về Phong mã thú, Địa hành long thú, Chim lục địa, Sư tử hổ báo, Chó sói, Trâu bò hươu nai...... Linh cầm. Trong đó chương về Linh cầm mặc dù ghi chép có một trăm ba mươi tám loại chim lớn có thể chở người, nhưng trong các văn bản ghi chép của Trung thổ Thần Châu thì chỉ có không quá ba mươi loại có thể thuần phục được. Long thứu lại có tên trong mười loại ác điểu hàng đầu, chưa có tiền lệ bị thu phục.

Dọc đường đi, Vương Phật Nhi đã sớm nói về mục đích của chuyến đi này. Tám Đại trưởng lão nghe nói là đi ăn trộm trứng Long thứu thì ai nấy mặt vàng như nghệ, mặc dù không lay chuyển được ý chí kiên định của Vương Phật Nhi, nhưng sĩ khí lại cực kỳ sa sút.

Bọn họ ẩn nấp ở dưới chân núi Long thứu một lúc lâu thì mới thấy hai con Long thứu bay múa một vòng trên không trung rồi mới về tổ. Phật Đà Cái thật sự không nhẫn nại nổi, khuyên can Vương Phật Nhi:" Long thứu có tính hung dữ trời sinh, căn bản là không thể thu phục được! Cứ cho rằng trụ trì có thể thành công, ăn trộm được trứng của chúng, nhưng rồi chạy trốn như thế nào? Long thứu có ánh mắt sắc bén, từ trên cao nhìn xuống dưới, bọn ta không trốn vào đâu được!"

Vương Phật Nhi đáp:" Phật Đà Cái trưởng lão không phải lo, ta đã có diệu kế. Đêm nay chúng ta tạm thời nghỉ ngơi, chờ sáng sớm ngày mai Long thứu lại rời tổ thì sẽ lập tức hành động!"

Linh Sơn lão tăng hừ một tiếng, cả giận nói với Vương Phật Nhi:" Đây là ngươi lấy sinh mệnh của chúng ta ra mạo hiểm. Uy lực của Long thứu không thua gì một cao thủ nhất phẩm hiện thời, cả chín người chúng ta phối hợp cũng không phải là đối thủ. Huống chi khi đẻ trứng, hai con Long thứu cùng nhau bảo vệ. Ta sẽ liều cái mạng già này cùng ngươi mạo hiểm, hay là hãy cho bảy vị trưởng lão khác về trước đi!"

Vương Phật Nhi che miệng cười, đáp:" Không nói đến chuyện các vị trưởng lão có nhận ra được đường trở về hay không, cứ cho là bọn họ bây giờ trở về thì cũng không thể đi một ngày đến được Đại Lôi Âm tự. Nếu giữa đường bị Long thứu đuổi theo, chẳng phải là ta gây ra oan nghiệt ư? Các ngươi không cần phải lo, ta có biện pháp khiến cho Long thứu không có cách nào phát hiện ra."

Nói về mưu trí thì Linh Sơn làm sao có thể là đối thủ của Vương Phật Nhi, bị hắn cho năm câu ba điều thì cũng phải chịu thua. Sau một đêm không nói chuyện, đến khi trời sáng, tám Đại trưởng lão đều có giác ngộ. Trên mặt mỗi người đều có vẻ bi tráng cảm tử với Long thứu, chờ Vương Phật Nhi hạ lệnh. Truyện "Đại Viên Vương "

" Linh Sơn trưởng lão, Phật Đà Cái trưởng lão, Đàm Quang trưởng lão, ba người các ngươi theo ta hành động, còn lại năm vị ở đây bố trí ngụy trang, chờ chúng ta trở về." Vương Phật Nhi phân công công việc. Những trưởng lão không được gọi tên cũng không nề hà, mở ra mười mảnh giấy dày mầu xám mà Vương Phật Nhi đã dán bồi tạm thời, giơ lên phía bầu trời. Đợi một lúc, hai con Hắc Long thứu bay ra khỏi tổ. Vương Phật Nhi dẫn ba đại trưởng lão lao thẳng lên trên Long thứu sơn.

Loại việc đi trộm trứng ăn này thì ba đại trưởng lão chưa bao giờ làm, nên khi lên núi, ai nấy đều tim đập chân run, sợ rằng Long thứu đột nhiên bay vòng trở về, mổ cho mỗi người một phát, đem tất cả mấy tên trộm đầu trọc lớn nhỏ nuốt cả vào bụng. Vương Phật Nhi da thịt mềm mại thì coi là điểm tâm, còn da thịt của ba đại trưởng lão hòa thượng thì dai, chắc là phải cắn xé, coi là món chính.

Cũng chỉ có Vương Phật Nhi to gan lớn mật, hứng trí bừng bừng, một chút lo lắng cũng không có. Nếu không phải giọng không tốt, hơn nửa phần chắc chắn là hắn sẽ còn ca hát để trợ hứng


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play