Anh quay đầu nhìn Đinh Thu Huyền.

Nhìn nụ cười động lòng của cô.

“Anh đang nhìn gì?” Cô hỏi.

Giang Nghĩa muốn nói gì đó, lại thấy nói gì cũng dư thừa, anh bèn…

Anh đưa đầu lại gần, bờ môi dày hôn lên gò má trắng nõn của cô, chỉ chớp mắt, gò má đỏ ửng.

Gò má Đinh Thu Huyền nóng như thiêu đốt.

Anh hôn cô trước mặt nhiều người như vậy, trái tim nhỏ ngượng ngùng của cô không chịu nổi, đập thình thịch không ngừng.

“Hư hỏng!”

Nắm đấm nhỏ mềm mại của cô đập vào ngực Giang Nghĩa, bò dậy chạy mất.

Kim Ngưu ở cạnh hét to: “Đại ca, mau đuổi theo!”

Giang Nghĩa trừng mắt Kim Ngưu, dọa anh ta câm miệng.

Nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ, Kim Ngưu nói rất có lý, thế là Giang Nghĩa vội đứng dậy đuổi theo.

Dưới ánh trăng.

Bóng dáng hai người một trước một sau.



Chạy trên con đường ven sông sóng vỗ dập dìu.

Chàng trai đuổi theo cô gái, ôm cô vào lòng, ánh trăng chứng giám, thâm tình ôm nhau.

“Thu Huyền.”

“Lại muốn nói gì?”

“Anh vẫn chưa nói với em – Năm mới vui vẻ.”

Khóe môi Đinh Thu Huyền cong lên, lộ ra nụ cười xán lạn hạnh phúc, tựa đầu vào ngực anh: “Happy new year too.”



Năm mới, mọi sự đều mới.

Khoảng thời gian tiếp đó, sản nghiệp giải trí ở khu Giang Nam đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Giá trị thị trường của giải trí Ức Châu tăng điên cuồng, đã tăng gần 80 lần so với giai đoạn khởi đầu! Hơn nữa vẫn còn đà tăng, không có ý dừng lại, như ngồi tên bắn.

Có người cười có người khóc.

Người khóc lúc này là giải trí Bách Khoa.

Đêm hòa nhạc năm mới mà họ rót vốn chuẩn bị đã hoàn toàn tan tành, không chỉ không ảnh hưởng rộng rãi, ngược lại biến thành trò cười.

Giả bình chọn, hát nhép, trộm cắp, đạo văn, đủ kiểu tin tức tiêu cực gần như đè nát giải trí Bách Khoa.



Dù họ tiến hành xin lỗi trong thời gian ngắn nhất, còn phong sát toàn diện nữ nghệ sĩ Hoa Tưởng Dung, nhưng căn bản không có tác dụng, khán giá đã có ấn tượng xấu về họ, rất khó xoay chuyển.

Kết quả chỉ trong ngắn ngủi vài ngày, giá cổ phiếu của giải trí Bách Khoa đã giảm mạnh, chỉ còn hai phần ba vốn có.

Trong vài ngày bốc hơi mấy trăm tỷ.

Đả kích lớn như vậy khiến tổng giám đốc của giải trí Bách Khoa – Bách Niên – hoàn toàn không ngẩng đầu lên nỗi.

Vốn đã lên chuỗi kế hoạch, lại bị người dẫn chương trình hủy nát, còn hủy tài trợ, kết quả đến giờ cũng chả có cách nào, bản thân lại bị kế hoạch của Giang Nghĩa đánh cho tan tác.

Giải trí Ức Châu không chỉ không rớt đài, còn vì đổi người dẫn chương trình sát giờ mà nâng lên người mới Sở Lạc Đồng.

Sở Lạc Đồng bây giờ đã tiến vào hàng ngũ người dẫn chương trình tuyến đầu, phong quang vô hạn.

Danh khí, lưu lượng, đều bị anh ta chiếm trọn.

Sau khi liên tục đưa ra Đao Thần, Lăng Dao, Sở Lạc Đồng trở thành lá cờ thứ ba của giải trí Ức Châu, khiến các công ty giải trí khác hâm mộ không thôi.

Đồng thời có rất nhiều người mới tố chất tốt đều xôn xao hướng về giải trí Ức Châu.

Danh khí lớn, kiếm nhiều tiền, nâng nổi tiếng, nghênh đón càng nhiều người mới tố chất tốt, trong số những người này lại có thể nâng đỡ một phần, tiếp tục khuếch trương tầm ảnh hưởng của giải trí Ức Châu.

Có thể nói, giải trí Ức Châu đã đi trên con đường tuần hoàn tốt đẹp.

Mấu chốt nhất là giá trị thị trường của giải trí Ức Châu đã vượt qua giải trí Bách Khoa, trong cuộc đối đầu trực tiếp lần này, đã đẩy đối phương xuống ngựa, trở thành công ty giải trí đứng đầu khu Giang Nam!

Hai chữ “Ức Châu”, không ai không biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play