Đinh Trung chèn ép Đinh Nhị Tiến và Đinh Thu Huyền quá lâu, đã đến lúc Giang Nghĩa phải cầu xin một chút 'lợi tức' cho ba vợ và vợ mình.

Đinh Trung nói: "Phí mời 30 tỷ đều là của cậu, tôi cũng sẽ cho thêm 30 tỷ."

"Còn gì nữa không?"

"Còn gì? 60 tỷ một trận đấu, cậu còn không hài lòng?"

Giang Nghĩa cười: "60 tỷ tuy nhiều nhưng dù sao cũng là 'tiền chết', có ngày sẽ tiêu hết sạch."

Đinh Trung sắc mặt thay đổi, ông biết Giang Nghĩa muốn gì.

Do dự một lần lại một lần.

Ông gật đầu: "Được rồi, chỉ cần cậu có thể thắng cuộc thi này, tôi sẽ chia cho Đinh Thu Huyền 5% cổ phần của công ty chính. Chỉ cần nhà họ Đinh còn tồn tại, các người sẽ không chết đói."

Mọi người ngạc nhiên.

5 % cổ phần nhà họ Đinh, đây tuyệt đối là một hứa hẹn quá sức tưởng tượng.

Đinh Thu Huyền làm gì cũng bị chèn ép là vì không có bất kỳ tiếng nói gì, có 5% cổ phần này thì ít nhất có thể có quyền lên tiếng.

Giang Nghĩa mới thỏa mãn mà nói: “OK, vậy gọi điện thoại cho Rắn Hổ Mang đi. Tối nay tám giờ, gặp ở đường chín vòng Trường Sơn.”

Đinh Trung ngây người một chốc.



“Tám giờ tối? Có phải là hơi trễ thì phải?”

Giang Nghĩa cười lên: “Tối ít xe, an toàn, nếu không sao tôi lại ngủ nhiều vậy?”

Đinh Trung lại hỏi: “Vậy địa điểm cũng không được, đường chín vòng, khúc cua quá nhiều, tính nguy hiểm cực cao, cậu có thể nắm chắc sao? không bằng chọn đường dễ một chút?”

Giang Nghĩa vui vẻ nói: “Ông à, ông nên biết người ta là tay đua chuyên nghiệp, xe của họ đều trải qua cải tiến đặc biệt, ở đoạn đường thẳng, xe chúng ta sẽ không thể nào đấu lại được, động cơ không đủ, gia tốc không đọ lại. Muốn thắng chỉ có thể dựa vào ôm cua.

Nhược điểm của tay đua chuyên nghiệp là ôm cua, đây là cách đánh bại họ.

Đinh Trung nhìn người khác, mọi người đều không phản ứng gì.

Đối với đua xe, mọi người ở đây đều không hiểu biết gì, chỉ có Giang Nghĩa nói gì thì là thế đấy.

“Vậy được thôi, nghe cậu vậy, Phong Thành, gọi điện thoại!”

Đinh Phong Thành lập tức gọi điện thoại cho Rắn Hổ Mang, quyết định thời gian địa điểm.

mọi thứ đã sẵn sàng.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, màn đêm buông xuống.

Tám giờ tối.

Đường chín vòng.



Ở đèo núi, một đám trai gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng túm tụm nhau.

Đồng thời còn có nhiều kí giả các báo đến.

Xe thần dân gian VS tay đua chuyên nghiệp, trận đấu này đủ hấp dẫn người.

GTR màu trắng bạc dần dần vào trận.

Vừa có mặt liền hấp dẫn vô số tiếng hò hét của lượng fan hâm mộ, Rắn Hổ Mang - tay đua xe đẳng cấp thần thoại chưa từng thua ai kể từ debut đến nay, là “Thần” duy nhất trong lòng người hâm mộ!

Sau một lát chiếc Porsche không nhanh không chậm cũng chạy đến đấu trường, hấp dẫn tiếng hò hét của một nhóm fan khác.

Đây điều là người hâm mộ của xe thần vô điều kiện.

Rắn Hổ Mang thấy chiếc Porsche đến thì trong lòng cười lạnh, đến tay đua chuyên cũng không phải là đối thủ của anh ta, sao anh ta có thể thua bởi một chiếc xe gia dụng phổ thông cho được.

Một đám người từ chiếc Porsche đi ra, trong đó có Giang Nghĩa.

Lúc này quần chúng tản ra, Đinh Phong Thành vài bước đi đến trước Rắn Hổ Mang, vươn tay nói: “Anh Hổ Mang, xin chào.”

Rắn Hổ Mang bắt tay anh ta: “Xe Thần, tối nay hãy cho tôi mở mang kỹ năng lái xe thần kỳ của anh đi.”

Đinh Phong Thành lắc đầu: “Xin lỗi, tối này người đấu với anh không phải tôi, mà là...”

Anh ta quay người, vươn tay chỉ hướng Giang Nghĩa: “Đấu với anh, là cậu ta!”\u0002\u0002

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play