Bây giờ Tô Nhã An đã bị sa thải, Cố Tống Vy đã bị chấm dứt hợp đồng, cô không còn chỗ dựa ở Thời Nguy, cô cũng không còn lý do gì để ở lại đây nữa.
Vốn dĩ cô muốn chủ động từ chức, nhưng khi nhìn thấy tổng giám đốc mới, cô lại không muốn rời đi.
Thực lòng mà nói, cô sẵn sàng giúp đỡ Cố Tống Vy, chính là vì hy vọng cô ta có thể giới thiệu cho mình một đối tượng tốt, để cô cũng có thể bước chân vào nhà giàu. Nhưng Cố Tống Vy đã thất hứa nhiều lần, vả lại còn luôn giới thiệu toàn những người không được đẹp mắt.
Bây giờ có một người đàn ông chất lượng cao như vậy gần tầm với của mình, làm sao cô có thể bỏ lỡ?
Ở đây Lại Tiểu Lan còn đang bận mơ tưởng, bên kia, Thẩm Tử Dục nói xong liền đổi sang Cố Thanh Chiêu. Thoạt đầu Cố Thanh Chiêu nở nụ cười vui vẻ và rạng rỡ gần như làm mờ mắt mọi người.
“Diệp Nhiên, tính em chồng nhà cậu cợt nhã đến như thế sao?”
Tống An Kỳ nhỏ giọng hỏi bên tai Tiêu Diệp Nhiên.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn người đàn ông nở nụ cười rạng rỡ, khóe miệng nhếch lên, bất đắc dĩ nói: “Anh ta luôn cợt nhã như vậy”
Tính cách hoàn toàn khác với Mặc Đình, một người sống nội tâm và lãnh đạm, một người lại thích thả bả khắp nơi, bổ sung thêm cái tính cách khiến Tiêu Diệp Nhiên không khỏi cảm thán mẹ của Mặc Đình quá khéo trong việc sinh
con. “Xin chào mọi người, tôi là Cố Thanh Chiêu, tổng giám đốc mới nhậm chức”
Ngay khi giọng nói vừa dứt, bên dưới vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt. Cố Thanh Chiêu gật đầu hài lòng: “Có vẻ như mọi người đều chào đón tôi: Nếu đây không phải hội nghị của công ty mà là một cuộc gặp gỡ người nổi tiếng nào đó, có lẽ sẽ lại được hò hét và cổ vũ.
Ngay sau đó, Cố Thanh Chiêu nói rất nhiều lời xã giao, Tiêu Diệp Nhiên không khỏi ngáp một cái, cảm thấy nhàm chán đến độ muốn ngủ thiếp đi.
Đột nhiên, cô nghe thấy tên mình.
“Tiêu Diệp Nhiên”
Cô thất thần nhìn xung quanh, thấy mọi người đều quay lại nhìn mình.
“Em chồng cậu gọi cậu” Tống An Kỳ thì thào.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn cô một cái, sau đó ngước mắt lên nhìn Cố Thanh Chiêu, chỉ thấy anh đang mỉm cười nhìn mình.
Cô nhịn xuống cảm giác muốn trợn trắng mắt, chậm rãi đứng lên, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo hỏi: “Tổng giám đốc, anh gọi tôi có chuyện gì?”
“Không có gì” Nụ cười trên môi Cố Thanh Chiêu ngày càng sâu: “Tôi chỉ muốn xem nhân vật nổi tiếng trông như: thế nào”
Tiêu Diệp Nhiên gượng cười, tên này thật sự định biến cô
trở thành cái gai trong mắt của những con người mê trai sao?
Cô đã cảm nhận được những cái nhìn ghen tị từ những con người kia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT