Thật ra thì bọn họ cũng không phải là cố ý muốn nghe lén, chỉ là lúc nấy đúng lúc đi qua, hơn nữa âm thanh của cô ta cũng rất lớn.
Cho nên bất đắc dĩ nghe được.
Thân Ngải Hân bất ngờ một chút, nhanh chóng đưa tay ra hị Diệp Nhiên”
lau nước mắt, nghẹn ngào kêu lê Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười: “Chào cô”
Giọng nói của cô nghe lạnh lùng xa cách, không còn thân thiết giống như buổi tiệc ngày hôm đó.
Thân Ngải Hân nắm lấy vạt áo theo bản năng, dường như chỉ có như thế này thì cô ta mới có dũng khí đối mặt với cô.
Cố Thanh Chiêu dùng một ánh mắt quan sát đánh giá Thân Ngải Hân, cô ta mặc quần áo để diễn thì chắc cũng là diễn viên, nhưng mà không hiểu sao anh ta lại thấy quen mắt.
Thế là anh ta hỏi: “Chị dâu, chị biết cô ta hả?”
Tiêu Diệp Nhiên nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói: “Chính là cô gái đã đụng người phụ nữ của cậu trong buổi tiệc ngày hôm đó”
“Đây không phải là... Cố Thanh Chiêu kinh ngạc trừng lớn mắt.
Tiêu Diệp Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói với Thân Ngải Hân: “Chúng tôi không cẩn thận nghe được, cô yên tâm đi, chúng tôi sẽ không nói với ai đâu”
Cô cho răng Thân Ngải Hân không được tự nhiên là bởi vì
bọn họ đã nghe lén được cuộc cãi vã của cô ta với người khác, lo lắng bọn họ sẽ nói ra ngoài.
Dù sao thì cô cũng làm việc bên mảng truyền thông, mà Thân Ngải Hân lại là một ngôi sao.
“Không phải đâu chị Diệp Nhiên..."
Thân Ngải Hân muốn giải thích, lại bị Tiêu Diệp Nhiên đánh gấy: “Chúng tôi đi trước đâ Nở một nụ cười khách khí xa cách với cô ta, sau đó Tiêu Diệp Nhiên đi lướt qua bên người của cô ta.
Cố Thanh Chiêu lạnh lùng liếc nhìn cô ta một chút, mới
nhấc chân đuổi theo Tiêu Diệp Nhiên.
Thân Ngải Hân đứng im lặng tại chỗ, cắn chặt môi, chần chừ một hồi sau đó mới co chân chạy về phía của bọn người Tiêu Diệp Nhiên.
Chạy đến trước mặt của bọn họ, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Tiêu Diệp Nhiên và Cố Thanh Chiêu không thể không dừng chân lại, mặt không đổi sắc nhìn cô ta.
Thân Ngải Hân hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm về phía Tiêu Diệp Nhiên, giống như là dùng sự can đảm rất lớn, đột nhiên cúi người chín mươi độ.
“Chị Diệp Nhiên, thật sự xin lỗi”
Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày: “Thân Ngải Hân, cô làm cái gì vậy?”
“Chị Diệp Nhiên” Thân Ngải Hân đứng thẳng người dậy, nhìn chăm chăm vào cô: “Chuyện đêm hôm đó thật sự rất xin lỗi, nhưng mà chị nghe em nói đi. “Cô muốn nói là cô có nỗi khổ tâm có đúng không?” Tiêu
Diệp Nhiên cắt ngang lời cô ta.
Nghe vậy, Thân Ngải Hân ngây ngẩn cả người.
Tiêu Diệp Nhiên cười một tiếng: “Người nào gây ra tổn thương cho người khác thì đều sẽ nói như thế”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT