Tống An Kỳ cười lạnh một tiếng, mặt mũi hơi có vẻ giễu cợt nói: “Tô Nhã An về nước, hôm nay là ngày cô ta chính thức nhậm chức, người ta là tổng giám đốc đó, chức vị cũng chỉ thấp hơn một bậc so với chủ tịch, cho nên yêu cầu trên dưới nhân viên †oàn công ty phải vào vị trí, bày tỏ hoan nghênh và tôn trọng với cô †a.”
“Sao lại trở về nhanh như vậy?”
Sắc mặt Tiêu Diệp Nhiên hơi thay đổi, chân mày thanh tú không nhịn được cau lại.
“Trái lại tớ cảm thấy, cô ta là muốn ra oai phủ đầu với cậu. Tớ nghe nói, người đàn bà này vừa lên chức, định chỉnh đốn nội bộ công ty, ra uy phong!”
Mặc dù ngoài miệng nói giọng điệu mỉa mai, nhưng chân mày Tống An Kỳ cũng nhíu lại, nhìn có mấy phần nghiêm túc. Người đàn bà này mới trở về, đã làm như vậy, rõ ràng không phải chuyện gì tốt.
Nói không chừng, cô ta làm như vậy, mục đích chủ yếu chính là vì nhằm vào Tiêu Diệp Nhiên.
Tiêu Diệp Nhiên hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, gương mặt xinh đẹp nhất thời trầm lại: “Quan mới nhậm chức muốn lên mặt sao?”
“Ừ, có điều, cô ta làm như vậy, nội bộ công ty hẳn sẽ không đồng ý chứ?”
Trong lòng Tống An Kỳ còn ôm may mãn, nhưng rất nhanh bị Tiêu Diệp Nhiên bác bỏ.
“Rất có thể sẽ đồng ý”
Tiêu Diệp Nhiên nhớ lại, tỉnh táo hồi tưởng Tô Nhã An trong kí ức, nói rõ: “Người phụ nữ kia mặc dù đáng ghét, nhưng lại đối với quản lý vô cùng dốc lòng. Nghe nói, mấy năm trước lúc cô †a mới vừa gia nhập tập đoàn AR, trong tay chỉ quản lý một nhà hàng trong chỉ nhánh công ty mỗi năm đều tổn thất, có điều, sau đó trong thời gian ngắn ngủi năm năm, đã ngăn được cơn sóng dữ cứu sống chi nhánh công ty kia. Nghe nói cô ta còn có một tên gọi, là "kim bài quản lý”, danh tiếng không nhỏ.” “Vậy theo như cậu nói, công ty không chỉ không ngăn cản, ngược lại sẽ rất ủng hộ cô ta?”
Trên mặt Tống An Kỳ cuối cùng hiện lên vẻ lo âu.
“Rất có thểi”
Tiêu Diệp Nhiên gật đầu, tay cũng lặng lẽ nắm chặt lại
Người đến không thiện, người thiện không đến mà!
“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì? Có cần chuẩn bị chút gì để ứng phó hay không?”
Tống An Kỳ cắn cắn môi, không biết nên làm gì.
Gương mặt Tiêu Diệp Nhiên ngược lại vô cùng bình tĩnh: “Không cần, vẫn là câu nói kia, binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn, dù sao chỉ cần không ức hiếp lên trên đầu tớ là được” Thấy mặt cô không sợ hãi, Tống An Kỳ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Không biết vì sao, mỗi lần chỉ cần Tiêu Diệp Nhiên bày ra bộ dạng cơ trí tỉnh táo kia, cô sẽ bất giác có cảm giác an tâm. Khoảng mười giờ sáng, Thời Thụy tổ chức gặp mặt truyền thông, công bố ra bên ngoài tin tức Tô Nhã An nhậm chức. Tập đoàn AR ở nước ngoài cũng có chút danh tiếng, hơn nữa nghệ sĩ dưới trướng công ty giải trí lại càng không thiếu, lần này Tô Nhã An hết hạn hợp đồng, chuẩn bị trở về nước phát triển, lần công bố này, lập tức đưa tới không ít chú ý trong giới. Trong buổi họp, biểu hiện của Tô Nhã An thật sự rất đáng chú ý.
Cô ta rất dẻo miệng, nói chuyện tương lai, chuyện phát triển, chuyện kế hoạch, là một người quản lý cao cấp, trên dưới cả người cô ta toát ra một loại khí chất, khiến ký giả dưới đài cũng sinh lòng bội phục.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT