Âm Khách

Chương 52 (2)


2 năm

trướctiếp

Vừa lúc ấy, nước đen trải trăm dặm cũng lập tức chuyển động, vô vàn thuỷ long đen ngòm đột ngột phóng thẳng lên trời kèm tiếng nổ bắn bọt nước tung toé, chúng hướng thẳng về phía ba người đứng giữa lãnh nguyên.

Cả Ân Vô Thư lẫn người dưới băng lặng lẽ giằng co đồng thời bùng nổ.

Thế nhưng hành động của hai người hoàn toàn khác nhau.

Áo bào đen của người dưới băng phấp phới như lá cờ, tung bay trong gió lộng thét gào, lao thẳng tới không khác gì quỷ ma. Còn Ân Vô Thư không chút do dự xoay lưng về phía người người dưới băng, trực tiếp nắm lấy tay Tạ Bạch, tay còn lại phất ra một lưỡi đao chém nát nước đen quấn quanh chân Tạ Bạch. Nước đen vỡ tan trong nháy mắt, truyền ra muôn vàn tiếng khóc than rồi cuộn lại và nhanh chóng rút về bên dưới.

Tạ Bạch bị y ôm vào lòng, hãy còn chút mông lung, sau phút chốc mới nhận ra cơn đau lan đến từ dưới chân. Cảm giác nóng cháy trỗi lên ở nơi bị nước đen quấn quanh khiến hắn thấy cả hồn phách hắn đều đang bị thiêu rụi. Song, hắn chẳng màng thứ đau đớn ấy dù chỉ đôi chút, bởi ngay khi Ân Vô Thư ôm lấy hắn và đưa hắn thẳng đến ranh giới, hắn tức thì cảm nhận được lực đẩy nặng nề áp đến sau lưng.

Ân Vô Thư tựa mình bên tai hắn và nghiêm giọng:

– Sức ép nơi đây là sức mười vạn quân u linh Tất phương — kẻ cắn nuốt linh hồn, cậu không thể tiếp xúc với nó, mau quay về!

Giọng điệu y vẫn điềm đạm bình tĩnh, nghe như thể những lời người dưới băng vừa nói khi nãy chẳng có liên quan gì đến y, nhưng tốc độ y nói nhanh hơn bình thường rất nhiều, dường như y đang rất sốt sắng muốn đưa Tạ Bạch ra ngoài. Khi y còn đang nói, vô số con thuỷ long đen ngòm đã thành hình, chúng ồ ạt cuộn quanh người dưới băng nhưng không hề có ý định công kích hắn ta, dường như chúng đã bị hắn ta điều khiển.

Ân Vô Thư còn chưa dứt lời, hai tay người dưới băng thoáng mở ra, trên mỗi ngón tay treo mấy con hắc long. Hắn không ngừng ném lũ hắc long về phía trước giữa cuồng phong náo loạn, tiếng cười khúc khích xen lẫn tiếng nước hoà vào âm thanh rền trời của cuồng phong, vang vọng khắp gần xa:

– Nếu lúc trước ngươi không moi trái tim đó đi, biết đâu chừng ngươi sẽ không yêu hắn.

Đồng tử Tạ Bạch tức khắc co rút lại.

Tiếng nước ồn ã tiến gần trong nháy mắt, thân thể hắc long khổng lồ phóng tới sau lưng Ân Vô Thư, gần như đối diện ngay trước mắt Tạ Bạch.

Cánh tay buông thõng bên người Tạ Bạch luồn qua bên người Ân Vô Thư, vung ra một mảng sương đen tràn hơn mấy chục mét chỉ trong tích tắc, tạo thành một tấm bình phong hiện hình giữa không trung, chắn ngang trước mặt lũ hắc long và ngăn cản công kích của chúng.

Ngờ đâu, khi bọn hắc long chỉ còn cách lớp bình phong bằng sương đen chưa tới vài mét thì bỗng sững người lại, cái đầu chúng bị kéo thẳng xuống dưới, thân thể khổng lồ như rặng núi co giật không ngừng, vùng vẫy điên cuồng tạo nên khung cảnh đầy hỗn loạn giữa chốn đất trời.

Bộ dáng chúng trông như thể đang bị đè xuống đất lĩnh phạt.

Tạ Bạch sững sờ, bấy giờ mới phát hiện Ân Vô Thư ôm cả người hắn bằng một tay, tay còn lại duỗi ra sau lưng. Trên thân mấy chục con hắc long đều đeo mấy sợi tơ vàng óng, nó trói chặt mấy vòng quanh cổ chúng, dù trông mỏng manh như sợi tóc bẻ thôi là đứt nhưng Tạ Bạch với thân thể còn đang bị nó trói chặt hiểu rõ những sợi tơ này bền chặt đến nhường nào, cơ bản không cách nào cắt đứt được.

Không biết có phải vì người dưới băng đã thẳng thừng vạch trần tâm tình xưa nay nên giờ Ân Vô Thư cũng không che giấu gì nữa, y rủ mắt nhìn Tạ Bạch một thoáng, đoạn cúi đầu chạm nhẹ lên khoé mắt Tạ Bạch. Thế rồi y đột nhiên thả Tạ Bạch ra, đẩy hắn vào làn sương mù rời khỏi mảnh đất lãnh nguyên ấy.

Tạ Bạch chỉ kịp cảm thấy trời long đất lở ngay trước mắt, hắn há hốc miệng tính nói “Không được”, nhưng vừa nói đến “Không” thì người đã nằm bên ngoài màn sương, không còn thấy dáng hình Ân Vô Thư nữa, đối diện hắn chỉ còn con ngao nhân đang giật mình kinh động.

Lực đẩy ngăn cản hắn cách đó không lâu lại phát huy tác dụng lần nữa, chỉ trong nháy mắt mà nó đẩy hắn bay xa hơn trăm mét.

Tạ Bạch ngây người nhìn ngao nhân đang giương nanh múa vuốt chắn trước lối vào, giữa sương khói mờ ảo miên man, hắn thốt nhiên không rõ mình nên làm sao — lời qua tiếng lại của người dư

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp