Chương 52
Đó là một trái tim…
–
Người ta đồn rằng Tạ Bạch là người lạnh như băng, lòng không mang cảm xúc, thế nhưng trong nhận thức của hắn, Ân Vô Thư mới chính là người khuyết thiếu xúc cảm nhất. Hay nói đúng hơn, dù có cảm xúc thì y vẫn tiết chế nó ở mức thấp nhất, nhìn ngoài mặt vẫn chỉ thấy phẳng lặng không gợn sóng, hiếm khi có phản ứng không phù hợp để người khác bắt bẻ. ........(Còn tiếp ...)
Trong lòng Tạ Bạch, Ân Vô Thư chưa bao giờ là kiểu người sẽ phản ứng lại khi nhận lời khiêu khích từ người khác, trái lại một khi y ra tay khích người là bách phát bách trúng. Bình tĩnh như Tạ Bạch mà khi xưa còn bị y chọt một câu muốn phản đồ khi sư diệt tổ, sang câu tiếp đã tắt đài ngay lập tức.
Thế mà lần này, khi người dưới băng nói xong câu kia, Tạ Bạch thấy ngón trỏ buông xuôi theo người Ân Vô Thư giật nhẹ. Động tác ấy khẽ vô cùng, Tạ Bạch mà không đứng ngay cạnh y và ánh mắt vừa khéo rơi vào nơi đó thì ngay cả hắn cũng không thể nhận ra chuyển biến tinh vi này.
Giả như họ không đang ở giữa chốn giao tranh hỗn loạn đầy u ám, Tạ Bạch thật muốn bước vòng qua trước mặt Ân Vô Thư để xem biểu cảm trên mặt y.
Ân Vô Thư thế mà có phản ứng?!
Chứng tỏ câu nói này đâm vào đúng nơi trọng yếu nhất, chính xác cực kỳ.
Tạ Bạch một mặt cảm thấy ngỡ ngàng khôn cùng, mặt khác lại muốn kìm nén biểu hiện trên mặt để khiến bản thân có thể bình tĩnh không gợn sóng như Ân Vô Thư, bởi hắn thật sự chưa thể khẳng định Ân Vô Thư đang nắm ưu thế hay đang ở thế bất lợi.
Câu người dưới băng vừa nói không ngừng hiện đi hiện lại trong đầu hắn — Khoét tim cũng vô ích…
Tại sao lại nói khoét tim cũng vô ích?
Hắn vẫn nhớ Ân Vô Thư từng nói với hắn rằng, cái gọi
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.