Mãi Mãi Không Quên

Chương 2: Tiểu Tam Vô Liêm Sỉ(2)


1 năm


Song, Tiểu Châu lại thấy vui vẻ vì cô biết A Mỹ đó không đáng để anh mình yêu, càng không đáng để anh mình suy sụp như vậy.

Ban đầu cô thực sự rất yêu quý A Mỹ. Cô ấy hiền lành dịu dàng lại xinh đẹp đảm đang quả thực rất thu hút. Thế nhưng giác quan thứ sáu của Tiểu Châu cho cô biết vẫn có điều gì đó cô chưa phát hiện ở A Mỹ.

 Quả thật, A Mỹ bình thường anh anh em em với Trịnh Viễn nhưng sau lưng lại cặp kè mập mờ với người đàn ông khác. Điều này do chính mắt Tiểu Châu nhìn thấy. Lúc đó cô rất tức giận, rất thất vọng vậy là tiến đến chất vấn cô ta. Nào ngờ cô ta không những không biết nhận lỗi mà còn cong mỗi thách thức Tiểu Châu.

"Sao? Cô muốn nói điều này với anh trai yêu quý của cô à?" Vừa nói cô ta còn nhẹ nhàng ngồi lên đùi người đàn ông đó, cánh tay ôm lấy cổ hắn ta. Giọng điệu cực kì kiêu ngạo và...ghê tởm.

"Cô nói xem anh ta...sẽ tin tôi hay là cô đây?Haha...cô bình thường kiêu ngạo như vậy. Anh ta sẽ tin cô sao? Không, anh ta chỉ nghĩ cô cố ý làm càn. Anh ta sẽ không tin cô đâu. Cho nên Tiểu Châu à, cô suy nghĩ cho kĩ đi. A...không cần quá lo tôi chắc chắn sẽ không thèm lấy anh ta đâu. Khi nào tôi chơi chán rồi tự khắc...sẽ bỏ anh ta ngay."

Đến bây giờ nghĩ lại những lời cô ta nói Tiểu Châu bất giác rùng mình ghê tởm.
 Thấy em gái đang ngây ngốc đứng đó không nói lời nào, Trịnh Viễn xoay người vào nhà. Anh lại ngồi xuống đất, dựa lưng vào ghế sofa, ngửa cổ uống rượu. Tiểu Châu bấy giờ mới bừng tỉnh. Cô biết hiện tại khuyên thế nào anh cô cũng sẽ không nghe. Hiện tại dù cô nói gì anh cũng sẽ không tin. Cho nên, chuyện bộ mặt thật của A Mỹ, cô tạm thời giấu nó đi. Cô biết làm vậy là không công bằng với cô gái Tiểu Ái kia. Anh trai cô hiểu lầm cô ta phá hoại tình cảm của anh trai cô và A Mỹ là thiệt thòi cho cô ta nhưng, cô ta cũng không phải loại người tốt đẹp gì cả. Cô không biết cô ta tiếp cận anh trai cô có mục đích gì nhưng một người phụ nữ có lòng tự trọng, hiểu đạo lí sẽ không phải kẻ luôn đeo bám đàn ông đã có bạn gái. Tam quan của cô gái tên Tiểu Ái này có chút lệch lạc.

Nhìn anh hai suy sụp như vậy Tiểu Châu chỉ có thể bất lực khuyên nhủ vài câu rồi rời đi. Tiểu Ái cô ta ngày nào cũng nhấn chuông cửa nhà anh để thức ăn ngoài cửa rồi liền rời đi. Anh cũng không thèm quan tâm chỉ lo uống rượu đau khổ vì một người không đáng.

Thực sự, Tiểu Ái cô ta theo đuổi có chút kì cục. Một năm trước, cô ta không biết từ đâu xuất hiện mà theo đuổi anh. Cô ta không nói không rằng chỉ đi theo sau. Số lượng cô ta mở miệng đếm trên đầu ngón tay cứ như một kẻ câm biến thái. Cũng không biết cô ta có thực sự thích anh hay không.

Rồi, chuyện gì đến cũng sẽ đến. Trịnh Viễn nhập viện vì đau dạ dày. Tiểu Châu nhanh chóng đến bệnh viện. Nhìn anh trai sắc mặt trắng bệch nằm trên giường bệnh, cô đau lòng không thôi.

Cánh cửa phòng bệnh được đẩy ra, Tiểu Ái bước vào. Cô ta đặt hộp cháo lên đầu bàn. Ánh mắt ngừng ở chỗ anh vài giây sau đó nhanh chóng di chuyển đến chỗ Tiểu Châu. Cô ta đưa cho Tiểu Châu sấp ảnh, mở miệng nói:

"Khi anh ấy tỉnh dậy hãy đưa anh ấy xem. Thà để anh ấy từ bỏ triệt để, đau thắt ruột gan còn hơn để anh ấy tự hành hạ mình, tự trách bản thân."
Nói xong cô ta liền rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play