Đối với Diệc Tẫn, đây là một thế giới bình dị lại ấm áp.
Cha ngồi trên ghế sofa đọc báo, đôi khi lại nâng mắt nhìn y, âm lãnh cười.
Nửa đêm 0h, trong nhà bếp truyền tới tiếng cắt chém. Diệc Tẫn mở cửa, nhìn thấy mẹ mình đang gặm ăn thứ gì đó, trong tay đều là máu tươi.
Bạn trai mà y quen qua mạng, mỗi ngày đều trò chuyện, thì ra đã chết từ mấy trăm năm trước, ngay cả mộ phần cũng đều đã xanh cỏ.
...........................
Một ngày này, có người nói với Diệc Tẫn, trong nhà của y có quỷ. Sau khi nghe xong, y chỉ cười nhạt một tiếng, liền đã không hề để tâm.
Nhà của y nằm ở ngoại ô thành phố, bên trái là hiện trường án mạng, bên phải là khu chung cư bỏ hoang, đối diện là nghĩa trang công cộng, cách hơn trăm mét lại là nhà hỏa táng.
Phong thuỷ bảo địa như vậy, làm sao có thể có quỷ được chứ?