Từ lúc chia tay không vui vẻ ở Loạn Táng Cương, đến cuộc quyết chiến đôi bên cùng bị thương ở Di Lăng, rồi đến một hồi thăng trầm trong không gian của Vô Tự Thiên Thư, Giang Trừng sớm đã nghẹn đầy một bụng tức giận, nhưng ngại đầu tiên là thời cơ không đúng, sau đó là do hai người bị nhiều việc quấn thân nên chưa có chỗ phát tiết.
Đến khi nhận được tin tức tên nhóc Ngụy Vô Tiện này rốt cục sắp xếp xong cái đống lộn xộn của hắn để đi Vân Mộng, kết quả không hổ là Ngụy Vô Tiện quen thói lười biếng mà, khoảng cách hai nơi Di Lăng, Vân Mộng như thế mà dứt khoát đi năm ngày mới tới!
Cái này cũng thôi đi, đến Liên Hoa Ổ, còn chưa thể ổn định nói với hắn một câu, đã chạy trốn không thấy bóng dáng. Vất vả mãi mới có thể ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm, người này cũng không rảnh rỗi, tốt xấu gì cũng là đang đãi khách, một chút lễ nghi quy củ cũng không thèm để ý, đem đại sảnh tiếp khách Giang gia bọn họ coi giống như là đại sảnh tửu lâu vậy, đùa giỡn nói xen vô, chọc cho a tỷ che miệng cười khẽ, chọc cho a Thiến tiểu cô nương và đứa nhỏ tên a Uyển kia hét to ầm ĩ, còn thỉnh thoảng dành thời gian trêu ghẹo Lam Nhị một phen, bận rộn qua lại, gian phòng mấy người thật là náo nhiệt.
Hừ, cũng không biết Lam Nhị đến tột cùng làm thế nào chịu nổi hắn.
Một bữa cơm xong, Giang đại tông chủ chỉ cảm thấy cơn tức giận đè nén trong bụng càng thêm nghẹn, ngay cả bữa cơm tối nay ăn món gì cũng không nếm ra được, liền đặt bát đũa xuống tỏ ý đã dùng xong, đen mặt nói một tiếng 'Tự nhiên' rồi giẫm bước chân nặng nề đi ra khỏi sảnh đường.
......
Tiếng cười đùa của những người còn lại cũng im bặt theo tiếng "cồm cộp" không che dấu, cho đến khi Giang Trừng đi ra khỏi sảnh đường khá xa, Ngụy Vô Tiện mới lập tức không nhịn được mà "phụt" cười thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT