18.
Thủ vệ canh gác một đêm, kiên trì đợi đến khi môn sinh đổi phiên đến cổng, liền vươn vai duỗi thắt lưng, ngáp một cái lắc lư đến trước chảo dầu của người bán hàng rong, gọi hai cái bánh rán để cúng cho ngôi đền ngũ tạng một phen, ngay sau đó một bóng người mặc áo trắng bay bay đập vào mắt, lại lập tức đứng thẳng người cung kính chào hỏi: "Hàm Quang Quân."
Lúc này đang là cuối giờ mẹo, Lam Vong Cơ giờ mẹo đã dậy bèn ra ngoài tu luyện buổi sáng, thuận tiện thưởng thức phong cảnh bình minh của Vân Mộng vẫn luôn được Ngụy Anh khen ngợi, ánh mắt vốn đang nhìn thẳng đi về phía cổng lớn, nghe thấy tiếng chào này liền quay lại gật gật đầu với thủ vệ, sau đó không thể không chú ý tới quầy hàng nhỏ bên cạnh thủ vệ, cùng với hai chiếc bánh ngọt đang bập bềnh trong chảo dầu trước quầy hàng nhỏ.
"Lam Trạm tới đây tới đây, bánh này rất ngon. Ta mời ngươi nha! Làm ơn cho hai cái đi."
Trong đầu Lam Vong Cơ đột nhiên nhớ tới bộ dáng người nào đó kéo y đi dạo trên đường, nếu ngụy Anh ở đây lúc này, nhất định cũng là vẻ mặt tươi cười nói một câu như vậy, rồi đi không nổi nữa. Nghĩ đến đây, một khắc sau, bước chân Lam Vong Cơ tự nhiên xoay lại, nhìn chảo dầu đã toả mùi thơm bốn phía, nói với người bán hàng rong: "Cho ... ba chiếc bánh." Trong không gian từng nghe nói, Ngụy Anh một lần có thể ăn được ba cái, chỉ không biết có phải là quầy hàng này hay không.
Thủ vệ: "......" Không phải nói là người Lam gia từ trước đến nay ăn uống thanh đạm sao? Vậy ta, ta có nên để Hàm Quang Quân xếp hàng trước không? Nhưng ta vẫn đang chờ ăn no rồi quay về ngủ á!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT