Nửa đêm không ngủ được, tạm thời đăngt một chương cảm nghĩ, trò chuyện với mọi người.
Loáng một cái đã viết toàn bộ tiểu thuyết sắp 7 tháng, thời gian trôi qua thật là nhanh .
Xem qua quyển tiểu thuyết đầu tiên của tôi, chắc bạn đọc cũ cũng biết, tôi là một cô gái ba mươi tuổi đã kết hôn (vẫn chưa có cục cưng nha).
Có thể mọi người sẽ cười nhạo tuổi đều lớn như vậy, vì sao văn phong lại rất ngây thơ.
Tôi cũng không hiểu nổi, mặc dù đã đọc truyện online hơn mười năm nhưng có vẻ như tôi chẳng học được một chút tinh túy nào, cách hành văn vẫn non nớt như vậy.
Tôi chính là một cô gái hơi ngốc và ngây thơ trong cuộc sống, chồng tôi thường nói tôi là một đứa nhỏ mãi mãi chưa trưởng thành.
Tôi cũng không viết được thể loại nữ chính rất ngầu hoặc rất thông minh, nữ chính dưới ngòi bút của tôi đều là chăm chỉ nỗ lực tiến lên.
Mặc kệ loại nữ chính nào đều là khát vọng và hy vọng trong nội tâm tôi, nhưng bản thân lại không thể làm được nên chỉ có thể viết các cô ấy vào trong sách thôi.
Thực ra, ở tuổi ba mươi đã có một gia đình nhỏ, từ bỏ công việc để viết tiểu thuyết là một loại bất đắc dĩ.
Nguyên nhân rất đơn giản, khoản vay trực tuyến đánh tới công ty, sợ mất mặt vì vậy ta từ chức rồi.
Còn nguyên nhân mắc nợ, là lão công ta đầu tư cổ phiếu ghi nợ lỗ vốn, vào cuối năm 2019 triệt để bạo phát, cho tới bây giờ vừa vặn 2 năm.
Thông tin ghi chép đã sớm bạo, hết thảy thân nhân bằng hảo hữu đều biết mà ta. . . Đã biến mất hai năm ở vòng bằng hữu rồi.
Thời điểm vừa mới bắt đầu phát sinh chuyện này, tất cả mọi người đều khuyên ta, bảo ta từ chối hắn.
Nhưng ta chính là người thẳng thắn, nhận định một người thì sẽ không buông tay.
Ước nguyện ban đầu của hắn khi đầu tư kiếm là muốn mang đến cho ta tương lai tốt đẹp.
Đó chính là canh bạc. Hắn thắng, ta theo đồng thời hưởng phúc. Hắn thua, ta cùng hắn vượt qua cửa ải khó.
Tất cả những thứ này, không phải đều rõ ràng sao.
Hơn nữa, hắn bởi vì chuyện này, ta cũng chịu khoản nợ.( hắn dùng thân phận của ta rất tốt cũng vay tiền rồi ).
Trong lòng ta cũng yêu hắn, nếu như rời đi ta vừa không có tiền vừa khó chịu.
Tốt hơn là không đi, hai người đồng thời ôm nhau sưởi ấm, chí ít không quá khó khăn như vậy.
Nói thật, hai chúng ta ngoại trừ không có tiền, cảm tình vẫn luôn rất tốt.
Thời điểm cuối năm 2019 mắc nợ mới vừa bạo phát, ta cũng từng thống khổ, một lần nghĩ tới tự sát.
Nhưng ta không thể a, thế giới này lớn như vậy, còn có nhiều chuyện tốt đẹp như vậy chờ ta.
Ta muốn sống đến 100 tuổi, làm sao có thể dễ dàng liền đi chết như vậy.
Vào lúc ấy, ta sợ nhất chính là điện thoại đòi nợ, bởi vậy điên cuồng muốn tìm công việc bán thờ gian cao cấp kiếm tiền.
Nhưng càng sốt ruột lại càng hồ đồ, càng mê man.
Phỏng vấn người mẫu taobao suýt chút nữa bị lừa gạt, đi quán bar làm nhân viên phục vụ XXX một ngày liền ảo não trở về, viết tiểu thuyết viết văn án mỗi lần đề bút viết mấy trăm chữ liền viết không nổi nữa. . .
Những chuyện này khiến ta vừa lãng phí thời gian lại lãng phí tinh lực, quay đầu lại cũng vẫn không thu hoạch được gì, con người của ta chính là thích dằn vặt lung tung, lại không có cô lực gì.
Cũng may đoạn thời gian u ám này rốt cục chịu đựng được, bất tri bất giác đã vượt qua 2 năm.
2 năm này, bên trong cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện. Gian nan, thương tâm, cao hứng, sẽ không vào chi tiết từng cái.
Tuy rằng trên người bây giờ vẫn là không có tiền, mắc nợ cũng trả không nổi nhưng ít ra ta với hắn còn sống rất tốt, cảm tình vẫn như lúc ban đầu.
Nói đến viết tiểu thuyết của ta, có thể là bởi vì trải qua những kinh nghiệm này. Lúc trước, đề bút nhiều lần ta đều vẫn viết không được, rốt cục thời điểm tháng 5 bắt đầu ở cà chua phát sách.
Vào lúc ấy ta còn đang làm việc, đều là mỗi ngày tan sở cùng chủ nhật đuổi bản thảo. Đến tháng 6 liền hoàn toàn bắt đầu viết, tràn đầy nhiệt huyết trông mong có thể kiếm ít tiền.
Ông trời cũng không phụ lòng cố gắng của ta, tuy rằng quyển tiểu thuyết đầu tiên về Làng Giải Trí ( nữ chúa bánh trôi ) kết quả rất bình thường, nhưng cho ta tự tin rất lớn cùng cổ vũ.
Đồng thời ta thu hoạch được mấy fan tiểu khả ái trung thành, các cô vẫn từ lão sách đuổi tới sách mới, bên trong trải qua vài tháng vài quyển sách.
Đối với lần này, ta rất là cảm kích cũng rất cảm tạ, không có các bạn, ta sẽ không kiên trì được lâu như vậy.
Viết đến nơi này, ta cũng không biết làm sao , đột nhiên nước mắt liền rơi xuống.
Cám ơn mọi người.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
< Trọng sinh 70: mập Nữu thanh niên trí thức có không gian > Đây là quyển tiểu thuyết thứ 5 của ta rồi.
Mấy quyển rước kỳ thực ta đều không hài lòng lắm, bởi vì nguyên nhân kết quả không tốt lắm, kết thúc quá mức gấp gáp.
Cuốn tiểu thuyết thứ 3 ( niên đại văn - nữ chúa Tống Tinh ) quyển này đã bùng nổ sau khi kết thúc và kiếm được một số tiền, thật sự siêu cấp hài lòng!
Hiện nay cuốn này ta nghĩ nếu như kết quả không phải quá khó coi, ta nhất định phải kiên trì đến trăm vạn chữ, ít nhất phải cho mình và cho mọi người một câu trả lời.
Quyển sách này hai ngày nữa liền muốn 10 vạn chữ ra mắt ( chính thức cho đề cử ), vì lẽ đó tâm tình nhỏ hơi kích động ngủ không được, khà khà.
Hi vọng ra mắt đại bạo, số liệu, dữ liệu lưu lượng tăng cao, khoản thu nhập nhiều!
Vậy ta nằm mơ đều sẽ cười tỉnh rồi, O(∩_∩)O ha ha ~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nói một chút cảm thụ lớn nhất về công việc toàn thời gian của ta trong mấy tháng qua đi. Thứ nhất chính là không cần dậy sớm đuổi tàu điện ngầm rồi, vừa cảm giác ngủ 1 mạch tự nhiên tỉnh ~ ( truyện trên app T𝕪T )
Thứ hai là không cần bỏ ra tiền mua quần áo bởi vì mỗi ngày ở nhà đều là mặc đồ ngủ, tiết kiệm rất lớn một chút chi phí ~
Thứ ba thì có điểm khổ rồi, tóc đi đặc biệt nhiều, sáng sớm trên gối một đám lớn, buổi tối phòng rửa tay thu dọn một đám lớn.
Cũng không biết là già đi không đây hay là thật sự bởi vì Calvin hói đầu, vì thế chúng tiểu khả ái tuyệt đối không nên mắng ta hói đầu nữa, ô ô ô..
Còn có nhắc nhở mọi người, tuyệt đối không nên thức đêm, thức đêm thân thể rất đau đớn!
Mỗi lần nửa đêm, vài tiểu khả ái đều xem ta bình luận tiểu thuyết, ta đều nhắc nhở thật nhiều lần, chúng ta vẫn là dậy sớm ngủ sớm mới tốt, chà.
Cái gì, ngày hôm nay ta thức đêm không tính ha, chỉ là tình huống phát sinh mà thôi.
Che mặt (^~^;)ゞ. . . . . .
Cuối cùng, nói 1 chút tại sao ta đặt tên gọi là cá Tiểu Kim đi.
Bởi vì nghe nói cá ba đuôi ký ức chỉ có 7 giây, 7 giây sau sẽ quên mất tất cả mọi chuyện trong quá khứ. Hơn nữa, cá ba đuôi sống được rất tự do vui sướng.
Đây chính là những gì ta kỳ vọng.
Có thể bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều quên đi tất cả những chuyện không vui.
Giống như giành lấy cuộc sống mới bình thường sống nỗ lực, hạnh phúc!
Ta sẽ vĩnh viễn mang theo khuôn mặt tươi cười với cái thế giới này mang theo cuộc sống kỳ vọng.
Hi vọng các vị tiểu khả ái cũng sẽ như vậy a. Thế giới này vẫn có rất nhiều đồ vật tốt đẹp, mọi người nhất định phải mỗi ngày hài lòng đối mặt a~
Được rồi, viết tới đây ta cảm giác tâm tình bình tĩnh rất nhiều, mí mắt cũng nhanh sụp xuống.
Nói nhiều như vậy rồi, thật giống đều là phí lời, hi vọng các ngươi không chê ta nói nhiều ~
Như vậy bây giờ để điện thoại di động xuống, ngủ đi!
Ngủ ngon, chúc tất cả mọi người có một giấc mộng đẹp ~
Tái bút: (づ ̄3 ̄)づ╭~
Tập hợp số chữ: phốc ha ha.....
App TYT & Trà Nữ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT