Từ sau khi vương Đại Hổ giết người, Miêu Kiều Kiều thường xuyên đến tiền viện tìm Lâm Cúc và Hoàng Đại Nga nói chuyện phiếm, quan hệ ba người bọn họ cũng trở nên tốt hơn.

Trong khoảng thời gian này, Miêu Kiều Kiều ở trước mặt hai người họ cố ý nhắc tới điểm tốt của việc dùng kem bảo vệ da, vì không lâu sau, làn da sẽ trở nên trắng nõn.

“Hai người nhìn xem, chỉ trong một tuần ngắn ngủi mà tôi đã cảm thấy da mặt trắng lên không ít.”

Lâm Cúc cũng cẩn thận đánh giá, kinh ngạc gật đầu: “Đúng thật này, da này của cô vừa đen lại hơi vàng, mà bây giờ hình như đã trắng lên một chút, làm thế nào a, kem dưỡng da này ta mỗi ngày đều sử dụng, mà hình như cũng không có hiệu quả lớn như vậy. “

Miêu Kiều Kiều đắc ý cười: “Bây giờ đã gần đông rồi, công việc đồng áng cũng ít bận rộn hơn, da mỗi người đều không giống nhau, trước đây tôi không chăm sóc tốt, hiện tại mỗi ngày đều dùng kem dưỡng da, tự nhiên liền có thay đổi lớn. “

Lâm Cúc hâm mộ cảm thán nói: “Làn da của coi lúc trước đã rất đẹp rồi, chính là đen một chút, hiện tại nếu chuyển sang màu trắng, phỏng chừng rất đẹp. “

Hoàng Đại Nga ở bên cạnh cười nói: “Kiều Kiều cũng không kém a, tôi thấy giống như cô lại gầy đi, vóc dáng càng ngày càng mê người. “

Một tuần trước đi thị trấn mua kem chống nắng, Miêu Kiều Kiều nặng khoảng 115 cân.

Vì mặt gầy nhanh hơn một chút, cô cố ý tìm ra một dụng cụ làm mặt gầy hơn trong không gian, buổi tối lại ở trong không gian mát xa.

Sau đó, tập thể dục chân cũng rất hiệu quả, bây giờ gầy thêm 5 kg, chủ yếu khuôn mặt và đùi gầy hơn, vì vậy khuôn mặt của cô trông rõ ràng là gầy.

Lâm Cúc tò mò: “Kiều Kiều, vì sao cô tập luyện lại có nhiều hiệu quả vậy, gầy nhanh thật đấy! “

Miêu Kiều Kiều xoa xoa hai má mình, cười tủm tỉm nói: “Trước khi tôi về quê tới nơi này, ngoài ý muốn đã cứu một cụ già râu trắng, đối phương cảm thấy có duyên với tôi nên đã dạy tôi một trận võ thuật côn bổng chiêu số, mỗi lần tôi đều luyện tập rất nhiều lần, có thể là nguyên nhân này. “

Chuyện này cô để võ công của mình làm đệm lót, về sau khi mọi người biết cũng sẽ không hoài nghi.

“Cái gì?! Cô có võ á!” Lâm Cúc đột nhiên hét lên, vỗ tay cười nói: “Cô biểu diễn cho chúng tôi xem một chút đi! “

Lúc này ba người các cô đang ngồi ở sân trước nói chuyện phiếm, giọng nói của Lâm Cúc lại rất lớn, trực tiếp thu hút sự chú ý của mọi người. ( truyện trên app T𝕪T )

Miêu Kiều Kiều khiêm tốn cười: “Tôi chỉ biết một chút, cũng chỉ đánh lung tung mà thôi. “

Hoàng Đại Nga cũng làm vẻ mặt kỳ lạ: “Không sao, mau cho chúng tôi xem một chút đi! “

Đám người Vương Cương cũng vây quanh, ồn ào nói: “Chúng ta cũng xem nữa~”

“Được rồi, vậy ta cầm gậy gỗ nghịch một chút vậy.” Miêu Kiều Kiều khó xử đứng lên, ngượng ngùng nói: “Võ thuật của tôi tệ lắm nên đừng chê cười nha. “

Lâm Cúc liên tục lắc đầu: “Không sao, tôi nhất định sẽ cổ vũ cho cô! “

Hoàng Đại Nga cười ha hả nói: “Tôi cũng vậy! “

Tình cờ ở góc tường có một ít nhánh cây, Miêu Kiều Kiều chọn một cái gậy gỗ thích hợp.

Đem mộc côn lấy tới dựng cạnh chân, cô quay qua ôm 1 quyền chào với mọi người.

Sau đó trong ánh mắt tò mò của mọi người, cô trực tiếp nhẹ nhàng dùng chân hất 1 phát, cây gậy liền được ném lên không trung.

Miêu Kiều Kiều xoay tròn thân thể một cái, đưa tay phải ra, mộc côn liền dễ như ăn cháo rơi vào trong tay cô.

“Oa! Mạnh thật! !” Lâm Cúc lập tức ra sức vỗ tay thật mạnh.

Tiếp đó, Miêu Kiều Kiều liền phô bày một lần cho mọi người thấy động tác côn pháp mà cô ngày thường vẫn luyện tập.

Bóng người của cô cực kỳ nhanh, phảng phất uyển chuyển nhảy múa giống như bươm bướm vậy, nhảy qua lại để đánh.

Toàn bộ quá trình động tác thẳng thắn dứt khoát, chân và côn lướt qua đều rất mạnh mẽ, tất cả xung quanh mặt đất đều bị quét đánh đến bụi đất nổi lên bốn phía.

Mọi người xem đến hoa cả mắt, khắp nơi chấn động.

Vương Lôi cùng Thôi Đại Tráng liếc mắt nhìn nhau, hai người đều cực kỳ kinh ngạc.

Hai người Lâm Cúc và hoàng đại đệ vui vẻ ôm lấy nhau, ở trong sân nhảy nhót cổ vũ cho Miêu Kiều Kiều.

Cổ Từ càng xem sắc mặt lại càng trắng xám. May mà lúc trước hắn không có làm chuyện gì quá đáng, nếu không gậy này đánh trên người phỏng chừng rất đau.

Mặc dù Mã Phương bĩu môi nhưng đáy mắt cũng không ngăn được sự hưng phấn, không nghĩ tới Miêu Kiều Kiều còn có cái này a.

Ừ. . . Trong chớp mắt phát hiện. . . cô hình như không đến nỗi chán ghét như vậy.

Bạch Nghiên trên mặt cười tủm tỉm nhìn hiện trường bóng người múa côn, đáy mắt lóe lên một tia xem thường.

Biết chơi côn thì lại làm sao, từ một thành thị nhỏ ra lại có tiền đồ gì.

Đang lúc trong mắt của mọi người hiện vẻ mặt khác nhau, Miêu Kiều Kiều kết thúc trận biểu diễn này.

“Được!” Thôi Đại Tráng hét lớn một tiếng, cười hì hì vỗ tay, những người khác cũng mỉm cười vỗ tay theo.

Miêu Kiều Kiều cười đem gậy thu lại cẩn thận, nói đùa: “Xem ra hai ngày tới không cần quét sân nữa, tro bụi trên đất đều bị ta quét sạch sẽ rồi.”

“Ha ha ha!” Mọi người ở chỗ này đều cười vang lên.

Vào đúng lúc này, vứt bỏ những cuộc cãi vã và thù hận trong quá khứ, hiện trường không khí trong đại viện thanh niên trí thức tốt đến nhất từ trước nay. . .

“Kẽo kẹt ~” cửa gỗ đại điện vang một tiếng, con mắt Miêu Kiều Kiều thoáng nhìn liền bắt gặp bóng người của một đứa bé chợt lướt qua.

Cô cũng không có lưu tâm, nói với những người khác muốn đi xuống chân núi rèn luyện rồi liền ra cửa.

Mới vừa đi không bao xa, cảm giác có một người theo phía sau.

Miêu Kiều Kiều quay người nhìn sang, là một bé gái xanh xao vàng vọt mặc quần áo vá.

Miêu Kiều Kiều hỏi: “Người bạn nhỏ, em theo chị làm gì?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn ngăm đen của Vương Đại Nữu có một đôi mắt to như trái nho, trong mắt cô toát ra thần sắc căng thẳng, mở miệng nói: “Chị gái thanh niên có học thức. . . chị biết võ. . . Có thể dạy em được không?”

Miêu Kiều Kiều nhíu mày: “Hả? Em tại sao muốn học võ?”

Vương Đại Nữu mím mím miệng nhỏ, ngẩng đầu nghiêm túc nói: “Em muốn bảo vệ mẹ và em của em!”

Ngày hôm nay cha em uống rượu say khướt, mẹ lại bị đánh một trận, trên đầu đều là máu, cha cũng không cho bà đi tìm bác sĩ đi chân trần.

Trong lòng cô nhóc rất khó chịu, lén ra ngoài đi lấy chút thuốc chỗ bác sĩ đi chân trần, lúc về liền nghe thấy tiếng cười không ngừng trong đại viện thanh niên trí thức.

cô nhóc hiếu kỳ trốn ở ngoài cửa nhìn qua khe hở, liền thấy một chị xinh đẹp ở trong sân thể hiện võ thuật.

Nhìn động tác đối phương tiêu sái mạnh mẽ, cô nhóc phi thường ước ao cũng rất khao khát.

Nếu như cô nhóc cũng có võ nghệ như thế thì quá tốt rồi có thể bảo vệ người nhà không cho cha đánh đập lại các cô!

Nghĩ như vậy, cô nhóc mới lén lút đi theo sau Miêu Kiều Kiều.

Nghe lý do bé gái nhỏ trước mắt nói, con ngươi Miêu Kiều Kiều sững sờ, cô mở miệng hỏi: “Nhóc tên là gì, bao lớn, là con cái nhà ai?”

Vương Đại Nữu cắn môi sau đó nói: “Nhà em là Vương Ma Tử, em tên Vương Đại Nữu, năm nay 8 tuổi!”

cô nhóc không thích nói tới cha của chính mình ở trước mặt người khác, mỗi lần nói tới đều sẽ thu về ánh mắt đồng tình từ mọi người, cô nhóc rất không thích.

Miêu Kiều Kiều quan sát bé gái tỉ mỉ một hồi, hài tử 8 tuổi thân hình lại gầy như 5 tuổi thế này, chắc là dinh dưỡng không đầy đủ.

Mặc dù đối phương rất nhỏ gầy, ăn mặc cũng rất cũ nát nhưng nữ hài đứng nghiêm không hề yếu ớt, ánh mắt trong suốt vừa nhìn chính là nhỏ bé lại thật quật cường.

Miêu Kiều Kiều lại nghĩ tới đại thẩm trong thôn thường xuyên bát quái việc nhà của Vương Ma Tử, nghe nói bởi vì Vương Ma Tử ghét bỏ người vợ không sinh được con trai do đó thường xuyên uống rượu say đánh đập cô.

Nhìn thấy hài tử nhỏ như vậy muốn học tập võ nghệ vì bảo vệ người nhà, trong lòng Miêu Kiều Kiều có chút thay đổi sắc mặt.

“Chị có thể dạy em. Có điều, chị không phải là dạy không công, em phải giúp chị làm một chuyện. . .”



App TYT & Trà Nữ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play