Vương Đại Nữu kích động nói: “Chuyện gì, chỉ cần em làm được đều có thể!”

Miêu Kiều Kiều suy nghĩ một chút: “chị gần nhất muốn ăn chút rau dại, không bằng em dạy chị phân rõ 1 chút loại rau dại nào có thể ăn đi, khi đó chính chị có thể đi lên núi hái.”

Rất nhiều rau dại mùi vị bình thường hơn nữa có chút đắng nhưng thắng ở mới mẻ, không gian của Miêu Kiều Kiều còn nhiều món ăn, cũng không thiếu cái này.

cô chỉ là tìm 1 lý do để ứng phó tiểu cô nương này 1 chút, bởi vì là muốn nói cho đối phương biết không thể không công mà hưởng.

Vương Đại Nữu hai mắt sáng ngời: “Cái này em biết! Em thường xuyên đi lên núi bên kia đào rau dại, chị muốn ăn em đưa tới cho chị là được!”

Miêu Kiều Kiều lắc đầu: “Không cần, em dạy chị phân rõ rau dại, chị dạy võ cho em, song phương hòa nhau rồi.”

“Vậy được. Vậy em muộn chút rồi đi lên núi bên kia tìm chị, em về nhà trước một chuyến!” Vương Đại Nữu nói qua liền chuẩn bị theo hướng nhà chạy, nhưng mới vừa đi hai bước đã xoay đầu lại, “Chờ em nha!”

cô nhóc muốn đem thuốc cầm máu mang cho mẹ, sau đó sẽ đi luyện tập võ nghệ!

Miêu Kiều Kiều nhìn bóng lưng cô nhóc này, khóe miệng hơi giương lên, khẽ hát theo hướng núi bên kia đi.

Chờ qua một lúc, Vương Đại Nữu một mặt hưng phấn chạy tới: “Chị gái học thức, em đến rồi!”

Miêu Kiều Kiều: “Đại Nữu, chị tên Miêu Kiều Kiều, em sau này gọi chị là chị mèo nhỏ là được.”

“Ừm, được thôi.” Vương Đại Nữu ngoan ngoãn gật đầu, “Có thể đi chưa?”

“Đi thôi.” Hai người một trước một sau đi tới lối vào núi, hiện vào mắt chính là một mảnh cây cối cao to, màu xanh lục của bụi cỏ,...

Vương Đại Nữu hưng phấn lôi kéo Miêu Kiều Kiều vừa đi vừa giới thiệu cho cô: “Cái này là cỏ dại nãi tương người có thể ăn, cũng có thể cho heo ăn, cẩu đản nhà thôn trưởng rất thích tới chỗ này cắt heo thảo.

Còn có cái này là rau khổ, cái kia là thử khúc thảo cũng có thể ăn, mùi vị có chút đắng nhưng mẹ em rất thích, chỗ này còn gì nữa không. . .”

Vương Đại Nữu thấy cái gì liền giải thích cái đó, nói trôi chảy vài dạng rau dại. Nhìn dáng dấp quen thuộc của cô nhóc, hẳn là thường xuyên lên núi đào rau dại ăn.

Hai người chạy hết 1 hồi lâu ở trong rừng, Miêu Kiều Kiều liền bày tỏ có thể, nhiều rau như vậy cô cũng không nhớ được hết.

“Đi thôi, qua đất trống bên kia, chúng ta bắt đầu huấn luyện.”

Vương Đại Nữu trên mặt lộ ra ánh mắt mong đợi, nghiêm túc gật đầu: “Ừ!”

Miêu Kiều Kiều nhìn về phía cô nhóc, hỏi: “em phải bảo vệ mẹ cùng em của em có phải là bởi vì người cha say rượu đánh mọi người?”

“Đúng!” Vương Đại Nữu nói, trong mắt có chút sợ sệt, nhưng vẫn thẳng tắp eo nhỏ nói: “em muốn bảo vệ mọi người!”

Miêu Kiều Kiều động viên sờ tóc khô vàng của cô, cô đứng tại chỗ nhìn thân thể nhỏ bé kia 1 chút, lắc đầu nói:

“Em bây giờ thân thể quá mức gầy yếu, không thích hợp rèn luyện quá độ. Như vậy đi, chị trước tiên dạy em động tác đơn giản một chút để đối phó phụ thân em. Sau đó mỗi ngày, em luyện trung bình tấn nửa giờ. Nếu như em có thể kiên trì một tháng, một tháng sau chị sẽ dạy em phần còn lại.”

Vương Đại Nữu tuy rằng nghe không hiểu cô nói trung bình tấn là có ý gì, nhưng vừa nghe đến có thể đối phó lại cha đã vội vã mở miệng nói: “Được, em nhất định sẽ luyện thật giỏi!”

Miêu Kiều Kiều trước tiên cho Vương Đại Nữu phô bày một số động tác võ công căn bản, sau đó cùng với cô giảng giải 1 chút mấy chỗ đau cùng tê tê trên thân thể người.

“Thân em quá thấp, chị vừa nãy nói với em mấy chỗ, thích hợp nhất chính là công kích ở eo cùng đầu gối.

Chỉ cần thời điểm cha em đánh các em, em dùng nắm đấm mạnh mẽ công kích hai nơi này sẽ làm hắn tạm thời choáng váng, như vậy mọi ngươi cũng có thời gian chạy trốn.”

(PS: trở lên là ta hư cấu, xin chớ loạn thao tác )

Vương Đại Nữu nghe cẩn thận, nghe thấy điều này con mắt sáng chà xát : “Được, em biết rồi!”

Cha em chỉ có uống say rượu mới đánh người, thời điểm đến các cô chạy trốn tới bên cạnh trốn một lúc, chờ cha tỉnh rượu là có thể trở về.

Miêu Kiều Kiều nhìn cô nhóc chăm chú, hài lòng nói: “Vậy được. Trước tiên em theo chị luyện tập mấy lần động tác căn bản, tiếp đó sẽ ngồi không trung bình tấn nửa giờ. Chị sẽ dạy em từng cái một.”

Vương Đại Nữu gật đầu: “Cảm ơn chị mèo nhỏ!”

Sau đó, hai người liền ở trên núi luyện tập ở chỗ đất trống. Sau khi dạy xong Vương Đại Nữu, Miêu Kiều Kiều liền nhặt mộc côn cũng ở 1 bên tự mình rèn luyện.

Sau đó, cô liền ở đây luyện tập võ công côn thuật và rèn luyện chạy bộ. Chờ sau khi Vương Đại Nữu trở về, cô lại tiến vào không gian rèn luyện ngoài hắn ra.

Một canh giờ trôi qua rất nhanh, Vương Đại Nữu ngày thứ nhất kết thúc luyện tập.

Bởi vì lần đầu cô đứng tấn nên động tác còn không có đúng chuẩn, phần eo cùng đùi đều rất đau nhức.

Miêu Kiều Kiều xoa bóp cho cô nhóc một hồi, sau đó dùng khăn lông nóng xoa cho cô nhóc một hồi.

Vương Đại Nữu nghiêm túc đầy mặt gật đầu: “Vậy em đi trước, chị mèo nhỏ.”

“Đi đi.” Nhà cô nhóc ở ngay gần cũng không xa, tuy rằng trời tối nhưng một người trở về cũng không có gì.

Đợi người đi rồi, Miêu Kiều Kiều đi tới một chỗ rừng cây kín đáo trực tiếp tiến vào không gian.

. . . . . .

Một mặt khác, lúc trở về Vương Đại Nữu, cha Vương Ma Tử đã say rượu nằm ở trên giường ngủ say như chết.

mẹ Đại Nữu ôm em Vương Nhị Nữu đang dựa vào cửa, hơi ngủ gật.

Trên trán bà quấn 1 miếng vải, thấy Vương Đại Nữu trở về, trong mắt từ ái nói: “Về rồi à, chạy đi chơi nơi nào. Hôm nay trời đã tối, sau này đừng trở về trễ như vậy, biết không?”

“CHị ơi, ôm ôm!” Vương Nhị Nữu 2 tuổi gầy như tiểu hầu tử, vừa thấy được Vương Đại Nữu liền vui vẻ giang hai cánh tay.

Vương Đại Nữu đem Vương Nhị Nữu ôm trong lồng ngực, ở trên mặt cô hôn bẹp hai cái rồi mới ngẩng đầu nhìn về mẹ.

Tính tình cô thẳng thắn không thích nói dối, ngay thẳng nói: “Con đi tìm chị thanh niên trí thức học võ.”

“Chị Thanh niên trí thức học võ?” mẹ đại Nữu vừa nghe, hơi nhíu lông mày: “Các cô đều trong thành tới nơi nào biết võ gì, ngươi đừng đi qua thêm phiền.”

“Biết, chị mèo nhỏ biết, chị mới vừa rồi còn dạy con đó.” Vương Đại Nữu đem Vương Nhị Nữu đặt ở trong lồng ngực mẹ, kiêu ngạo giơ cao ngực nhỏ, “Mẹ, con hiện tại liền cho người xem!”

Vương Đại Nữu lập tức phô bày các động tác căn bản Miêu Kiều Kiều dạy cô 1 lần, nhưng bởi mới ngày đầu luyện nên cô cũng không nhớ kỹ như vậy.

Một loạt động tác đều là nhẹ nhàng như thế nhưng lại biến thành lộn xộn làm cho Vương Nhị Nữu vỗ tay cười đến không ngậm miệng lại được: “chị chị! Chơi vui!”

Lúc trước, mẹ Đại Nữu cũng bởi vì chồng Vương Ma Tử đánh cô mà buồn bực trong lòng. Lúc này nhìn thấy đại nữ nhi như con khỉ chơi đùa động tác cũng không nhịn được cười lên.

Chờ Vương Đại Nữu dừng lại động tác, liền phát hiện mẹ cùng em đều che miệng cười.

Lỗ tai cô đỏ lên, mạnh miệng nghiêm túc nói: “Ngày hôm nay ta mới ngày đầu luyện tập nên luyện không tốt, về sau là tốt rồi, con sẽ trở nên rất lợi hại!”

mẹ Đại Nữu khích lệ nói: “con ngày hôm nay cũng rất tuyệt!” Chỉ cần con gái vui vẻ là được rồi.

Vương Đại Nữu được mẹ khen, lập tức con ngươi sáng lấp lánh nói: “con còn có thể lợi hại hơn nữa! Sau đó con sẽ bảo vệ mọi ngươi!”

mẹ Đại Nữu vừa nghe lời này, liền biết nữ nhi trong nghĩ cái gì.

Nhưng tất cả lại không có cách thay đổi, từ nhỏ mẹ liền nói cho cô biết, gả cho người phải nghe chồng .

Bà là bởi vì không sinh được con trai mới bị chồng đánh, tuy rằng oan ức ngược lại cũng có thể chịu đựng.

Nhưng muốn hai nữ nhi theo cô đồng thời bị tội, trong lòng cô thật sự là đau lòng.

mẹ Đại Nữu mũi đau xót, đem con gái kéo đến trong lồng ngực, một người lớn cùng hai đứa nhỏ tựa vào nhau thành một khối.

“Được được được, đại Nữu rất lợi hại, mẹ cảm ơn con. . . . . .”



App TYT & Trà Nữ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play