Thu thập hành lý cũng không phải việc khó với Apollo và Artemis. Nhiều năm theo ba đi khắp thế giới, họ thu dọn khá nhanh, ngoài những vật phẩm tất yếu thì còn khá nhiều sách vở đi kèm. Vấn đề đau đầu nhất chính là bốn con thú cưng. Tuy ba nói có thể lén mang theo nhưng đó là ở Durmstrang, mà giờ họ muốn tới Hogwarts, nên làm gì thì tốt đây? Sau khi hai người đều nhận được thư thông báo rồi cũng tìm tất cả tư liệu thì đã là ngày 29 tháng 8, dù thu dọn đồ nhanh nhưng vì phải tới trường mà rườm rà hơn, vì thế lúc hoàn tất đã là ngày 30 tháng 8.
Lúc này họ mới nhớ tới cần một giáo sư dẫn đường, hơn nữa cần gửi thư từ chối tới Durmstrang và Beauxbatons, thuận tiện viết một bức nói với ba về lựa chọn của hai người, họ tin ba sẽ hiểu họ. Sau khi viết xong họ tới đại lộ Moline, thuê ba con cú và một con ưng ở bưu cục công cộng, gửi thư đi, nhìn chúng mang thư tâm trạng bọn trẻ cũng không yên. Sau đó họ tới tiệm sách của Simbo nhưng không thấy ông, chỉ có một nhân viên. Apollo và Artemis biết anh ta, là một họ hàng xa trẻ tuổi của Simbo, thường thường tới giúp. Một tháng này, hai đứa cũng coi như là quen biết, nên vừa thấy họ người này đã lập tức chào đón: “A, hai thiên sứ nhỏ, hôm nay sao lại rảnh tới đây thế này?”
“Xin chào, anh Moriah. Chúng em sắp đi học nên tới đây chào ông Simbo và anh.” Apollo nói.
“Ừm, cũng đúng, đã là 30 rồi. Đáng tiếc chú Simbo còn đang ở xưởng in, hai đứa biết đó lần này sách của ba hai đứa có rất nhiều đồ hình ma văn, anh sẽ nói với chú. Ừm, thời tiết ở Durmstrang rất lạnh, các em phải chú ý giữ gìn sức khoẻ, tuy nhiên ba hai em và phó hiệu trưởng Jefferson là bạn thân, ở đó ông ấy sẽ chăm sóc hai đứa.” Moriah nói.
“Không, anh Moriah, chúng em không tới Durmstrang.” Artemis nói.
“Không tới?” Moriah kinh dị nói, lập tức nhíu chặt mày, anh rất thích hai đứa trẻ này, “Nghe ông Simbo nói, sở dĩ ba hai đứa đưa hai đứa tới đây chính là để hai đứa học ở Durmstrang, vì thế ba hai đứa đã chuẩn bị rất nhiều, thậm chí còn hứa sẽ gửi cho phó hiệu trưởng Jefferson một ít dược liệu mà. Các em chưa thảo luận với ba sao?”
“Còn chưa ạ, nơi ba đi lần này không dễ gửi thư, mà em cũng vừa mới thuê một con ưng đi rồi. Chúng em cũng rất buồn.” Apollo cực kỳ buồn rầu, cậu rất lo quyết định của mình và em gái sẽ khiến ba không vui, nhưng họ thật sự rất muốn nhận được nền giáo dục tốt.
“Vậy hai đứa quyết định đi học ở đâu? Có lẽ chú Simbo có cách giúp hai đứa nói với ngài Asaprhett đấy?” Moriah nói.
Apollo và Artemis nhìn nhau rồi nói: “Chúng em muốn tới nước Anh, nghe nói Hogwarts rất tốt, chúng em đã mất vài ngày tìm đọc một ít tư liệu, cảm thấy so với Durmstrang thì Hogwarts có thể cung cấp nền giáo dục tốt hơn. Hơn nữa chúng em cũng nhận được thư mời từ Hogwarts.”
Moriah nhíu mày, sau đó nói: “Nói thì không sai, nhưng hai đứa biết chứ? Mười hai năm trước Hogwarts từng là chiến trường, sau khi chiến tranh chấm dứt, địa vị của quý tộc nước Anh rất khó khăn. Dựa vào năng lực, cách làm việc và tính cách của ngài Asaprhett thì anh nghĩ lúc trước địa vị của ngài ấy ở nước Anh cũng không thấp, anh đoán ngài ấy sợ các em tới Hogwarts sẽ xảy ra chuyện nên mới đưa các em tới đây. Vài năm nay có rất nhiều học trò nước Anh cũng tới Durmstrang học.”
“Chiến tranh? Sao lại là chiến trường ạ?” Artemis nhíu mày, “Ngôi trường mà chúng em đi học sao lại dính dáng tới chiến tranh?”
“Haha, anh cũng không biết. Anh có mấy người bạn học nước Anh, họ thường xuyên nói tới Durmstrang để đảm bảo an toàn.” Moriah nhún vai, anh ta vừa mới tốt nghiệp Durmstrang một năm, vốn định gia nhập nghiệp đoàn mạo hiểm nhưng chú Simbo cảm thấy anh ta còn chưa đủ mạnh nên để anh ta ở đây làm học đồ hai năm rồi nói tiếp.
“Vậy anh có biết diễn biến của trận chiến đó không?” Apollo hỏi.
“Xin lỗi, anh nghĩ hai đứa nên đọc sách, anh nói sẽ không quá khách quan.” Moriah nói.
“Vậy trong tiệm có sách này không ạ?” Artemis hỏi.
“Không, chú anh không bán sách này.” Moriah nói.
“Vậy thôi, chúng em chỉ đi học, nếu thật sự không thích ứng được thì có thể chuyển trường. Đi học thì chỉ cần thư viện trường tốt, giáo sư dạy giỏi là được. Có thể học được nhiều hay ít là dựa vào bản thân, mà thành tích tốt nghiệp của Hogwarts rất cao, lại còn là ngôi trường ngàn năm, ngay cả người sáng lập Durmstrang cũng tốt nghiệp từ Hogwarts đúng không ạ?” Apollo nói.
“Cũng đúng.” Moriah cảm thấy Apollo và Artemis nói cũng đúng, theo thời gian và thành tích thì trong ba trường đúng là Hogwarts mạnh nhất, danh sư xuất cao đồ đúng không? Huống chi nghe nói thư viện Hogwarts có rất nhiều quyển sách mà Durmstrang không có. Hai đứa này, nghe chú Simbo nói, ngài Asaprhett rất dốc lòng dạy dỗ, hiện tại ngài ấy khá có quyền lực trong giới pháp thuật cũng là một học giả bậc thầy có tính tổng hợp cao, hai người con mà ngài ấy dốc lòng dạy dỗ cũng không kém đâu nhỉ. Vì thế anh ta cười nói: “Vậy có muốn anh đưa hai đứa tới Anh không?”
“Không cần ạ, anh Moriah, chúng em có thể tự tới London. Nghe nói ở đó có một phương tiện giao thông gọi là xe bus Knight?” Artemis đã đọc qua về nước Anh.
“Đúng vậy, không khác lắm với taxi nước Đức. Nhưng hai em định đi London bằng cách nào?” Moriah đột nhiên cảm thấy em trai em gái nhỏ hơn mình 8 9 tuổi này cũng quá gan dạ rồi.
“Đi máy bay Muggle.” Apollo cười nói, họ có kinh nghiệm, khi còn nhỏ ba sợ họ không chịu được độn thổ và mạng floo nên luôn mang họ đi máy bay. Rồi lớn hơn một chút, ba sẽ giao nhiệm vụ đi mua đồ cho họ, nên họ khác với các phù thuỷ nhỏ khác, hiểu khá sâu về Muggle. Họ đã mua vé máy bay sáng mai, sáng mai là có thể tới London rồi. Sau đó ở London chơi một ngày, hiểu biết phong tục Muggle nước Anh. Đây là chuyện mà ba thường xuyên làm với họ, ba thường nói khi tới một nơi mới lạ thì phải đi chơi những thắng cảnh Muggle trước.
“Ừm, vậy sao, trước kia đã nghe chú nói, ngài Asaprhett là một phù thuỷ rất giỏi. Anh cũng chưa ngồi máy bay bao giờ.” Moriah hâm mộ cười cười, “Lần sau ra ngoài anh cũng sẽ thử mới được.”
Cuộc đối thoại rất vui vẻ, Moriah hâm mộ sự hiểu biết của Apollo và Artemis khi đi theo ba ra ngoài, mà Apollo và Artemis cũng hỏi thăm một ít tình hình cụ thể về hội giao dịch Ambrosia vào tháng 12, trước khi đi ba rất vội cũng không nói gì nhiều về chuyện này.
“À, đúng rồi, ở đây có tư liệu phát hành về nghiệp đoàn mạo hiểm, hai đứa có muốn lấy một quyển không?” Moriah lấy ra một quyển sách khá to đặt trước mặt Artemis và Apollo, “Ừm, nơi này có một số tư liệu về Goá Phụ đó, anh sùng bái ngài ấy nhất, không phải không có người mạo hiểm nào gia nhập trong vòng 10 năm, nhưng chưa có người nào mạnh đến mức không thất bại, đi thẳng lên cấp SSS chỉ trong 10 năm cả, Goá Phụ thật giỏi. Trời ạ, thậm chí còn có quan hệ rất thân với vài người mạo hiểm cấp SSS khác nữa. Anh thật muốn gặp ngài ấy… Nhìn chỗ này đi…” Moriah mở sách chỉ vào một bức ảnh chỉ có bóng người, “Nếu nói bảy năm trước mọi người cho rằng ngài ấy chỉ là một con ngựa chiến may mắn vào được cấp SSS thì bảy năm sau ngài ấy đã là thần thoại. Giống như ngài Asaprhett vậy, mấy năm trước làm gì có ai biết ngài Asaprhett là ai đâu…” Moriah cực kỳ vui vẻ nói không ngừng.
Apollo và Artemis nhìn nhau cười, quả nhiên ông Simbo là người bạn đáng tin cậy của ba, dù Moriah có quan hệ thân thiết nhưng ông cũng không tiết lộ chút gì quan hệ giữa ba và Goá Phụ cả. Sau khi họ nghe Moriah nói xong, cuối cùng tìm 1 Galleon và 15 Sickles để lấy quyển giới thiệu tính tới giờ là toàn diện nhất về người mạo hiểm này. Tuy hai người họ đã không ít lần thấy những quyển giới thiệu như vậy, thậm chí những người đó còn tranh nhau tặng quà cho họ, nhưng họ vẫn rất ngạc nhiên người khác sẽ đánh giá các chú dì mà họ quen thế nào.
Sau đó, Artemis cố ý trêu Moriah một phen: “Nếu ba và ngài Goá Phụ đối đầu thì anh sẽ làm gì?”
“Không thể nào chứ?” Moriah ngây người.
“Em nói nếu ấy, anh sùng bái ba và cả ngài Goá Phụ, vậy anh sùng bái ai hơn?” Artemis đùa dai.
“Ưm, làm sao phân biệt chứ.” Suy nghĩ thật lâu Moriah mới lên tiếng, sau đó khẩn trương hỏi lại: “Thật á? Thật sự là đối đầu?”
“Haha…” Hai đứa cười haha.
…
Nước Anh, Hogwarts.
“Minerva, đã trễ thế này bà tìm tôi có chuyện gì?” Lúc Pomfrey đi vào văn phòng tầng tám liền hỏi.
“Là vậy, có hai học trò nước ngoài muốn tới Hogwarts học năm nhất, đêm nay chúng ở tại quán Cái Vạc Lủng nên Poppy, ngày mai cô có thể đi dẫn đường không? Thuận tiện chăm sóc chúng ở trên tàu tốc hành Hogwarts?” Giáo sư McGonagall nói.
“A, vì sao lại là tôi? Giáo sư Hogwarts đâu?” Pomfrey ngạc nhiên hỏi.
“Poppy, có lỗi quá, nhưng vừa lúc là ngày 1 tháng 9, các giáo sư đều phải họp hội nghị, hơn nữa vì Severus mà phu nhân Zabini không thể không phái hai người giám sát tạm thời tới đây. Tôi phải phụ trách tiếp đãi và sắp xếp.” Giáo sư McGonagall nói, “Còn lý do khác thì cô xem đi.”
Giáo sư McGonagall lấy ra bức thư mới gửi từ sáng sớm đưa cho Pomfrey, Pomfrey mở ra, chữ viết rất đẹp, cách thức lễ nghi quý tộc hoàn hảo, chỉ cần một giáo sư dẫn đường thôi mà đã viết suốt ba trang giấy – có thể thấy là một đứa trẻ được nhận nền giáo dục quý tộc hoàn mỹ. Sau đó Pomfrey nhìn hai tên phía dưới –
Apollo Prince và Artemis Evans.
“Merlin ơi! Minerva, này…” Pomfrey hoàn toàn bất ngờ, đã mười hai năm rồi Slytherin không có học trò mới, là một Slytherin bà cũng cực kỳ đau lòng. Không cần nói gì khác, chỉ dựa vào dòng họ “Prince” mà còn có thể viết ra một bức thư thế này thì hai đứa có thể sẽ được phân vào Slytherin. Lúc này bà hưng phấn đến mức không diễn tả nổi bằng lời.
Giáo sư McGonagall gật đầu, nhìn đồng nghiệp đang kích động nói: “Severus phải đi gặp người giám sát tạm thời, nếu không tôi càng muốn để thầy ấy đi.”
“Ôi, xin đừng, Severus sẽ doạ đứa trẻ đấy. Nếu doạ hai cục cưng này thì tôi không biết phải chờ mấy năm nữa. Cô yên tâm, Minerva, tôi sẽ để hai đứa tiến vào Slytherin, nhưng tôi hy vọng Gryffindor đừng sinh sự nữa.” Pomfrey lo lắng nói.
“Đương nhiên rồi, tôi và Kingsley đã nói chuyện. Hogwarts không thể không có Slytherin, giới pháp thuật cũng không thể.” Giáo sư McGonagall kiên định nói, rồi hỏi, “Poppy, cô cảm thấy có nên nói với Severus chuyện này không?”
Pomfrey nghĩ nghĩ rồi nói: “Tạm thời không cần, cô biết đấy, Eileen từng là một Prince, mà hành động của Prince năm đó đã làm Severus tổn thương, khó tránh khỏi biết rồi lại không thoải mái. Hơn nữa còn một Evans, trời biết về sau Severus có thể không vui hay không nữa. Năm đó cũng coi như tôi với Eileen là bạn thân, haizzz, thật không ngờ được. Huống hồ còn chưa biết đứa trẻ này có tiến vào Slytherin hay không. Nếu chẳng may Severus hy vọng rồi thất vọng thì cũng không tốt cho sức khoẻ của thầy ấy.”
“Cũng đúng.” Giáo sư McGonagall cảm thấy Pomfrey nói không sai, “Vậy cứ quyết định thế đi.”
“Ừ, có tôi rồi, cô yên tâm đi.” Pomfrey khá hiểu về tình thế bây giờ, dù thế nào cũng phải bảo vệ hai đứa này.
“Vậy nhờ cô.” Giáo sư McGonagall nói, “Nếu là thế thì chỉ sợ ngày mai phải điều chỉnh một chút về năm mà giáo sư và trợ giảng dạy học.”
“Tôi đi chuẩn bị.” Pomfrey sớm nghe Severus đã để giáo sư McGonagall và anh Bleibniz Keller thay đổi chương trình học, “Minerva, trên thực tế ngoài thầy Keller thì trợ giảng Longbottom vẫn dạy rất tốt.”
“Cũng đúng, nhưng Severus nghĩ nên hỏi Pomona một chút mới được.” Giáo sư McGonagall cảm thấy ở phương diện này mình đúng là không bằng Severus.
“Ừ.” Pomfrey gật đầu.
– Hết chương 18 –