“Con nhãi này, không biết đúng sai. Mau uống cho tao!” Lần này Đại Bằng không dùng lời nói, ông trực tiếp chỉ thẳng tay vào mặt của Thiên Tình
Đối với mọi người mà nói, chỉ thẳng tay vào mặt người khác là điều tối kị nhất. Nhưng cũng có thể hiểu qua hành động này của tên Đại Bằng, Thiên Tình không đáng để mắt, ông thể hiện thái độ khinh thường cô trước mặt mọi người ở đây
Không cần biết tâm trạng của Thiên Tình bây giờ ra sao, nhưng phẩm chất của tên này thật sự quá kém rồi!
Bộp
Lý Cẩn Phong đứng bên cạnh ngay lập tức chộp lấy cánh tay của Đại Bằng rồi từ từ hạ xuống, nhỏ giọng nói: “Chú Bằng, nơi đây là tiệc của Lý thị. Mong chú đừng làm chuyện như thế này!” Đặc biệt là với cô ấy!
Mặt của tên Đại Bằng dần biến sắc. Ngăn ông lại thì thôi đi! Hà tất gì cần âm thầm bóp tay ông chặt đến vậy?
Chết tiệt, để thế này lâu hơn nữa thì tay sẽ hỏng mất! Con đĩ này với nó quan trọng thế sao?
Đại Bằng dùng hết sức lực giật tay ra khỏi tay Lý Cẩn Phong, rồi chuồn mất: “Hừ, chuyện hôm nay tao bỏ qua!”
Ngay sau khi Đại Bằng đi mất, mọi người quanh đây cũng giống như vừa xem hết một hài kịch, đồng loạt tự giác kéo nhau đi ra chỗ khác
Còn Thiên Tình thì một mình ra ngoài sân vườn của khu biệt thự
Đi lòng vòng được năm phút, cô cuối cùng cũng thấy một điểm vô cùng đặc biệt ở đây
Vì lí do gì mà trong khu biệt thự này lại có xích đu? Cũ quá!!! Hơn nữa còn ở tận trong góc tối nữa
Mà cũng mỏi chân rồi nên ngồi một chút vậy
“Đây là xích đu hồi bé của tôi” Một giọng nói trầm ấm ở đằng sau cô vang lên
Thiên Tình ngoảnh lại đằng sau. Ha, đúng là bất ngờ mà!
“Sao anh ra đây?”
“Nhà tôi!” Lý Cẩn Phong ngồi bên cạnh Thiên Tình
Xem như anh đúng! Tại sao cái xích đu này lại rộng như vậy!! Lẽ ra chỉ cần thiết kế cho đủ một người là được rồi
Lý Cẩn Phong áy náy: “Chuyện hôm nay.. thành thật xin lỗi”
Giè!? Tên này cũng biết xin lỗi người khác sao? Kể ra cái cảm giác được xin lỗi cũng không tệ lắm
“Anh uống không?” Thiên Tình đưa cho Lý Cẩn Phong ly rượu nho
“Khi con gái mời rượu con trai, cô ta có ý gì?” Lý Cẩn Phong trong trạng thái ngà ngà say, bâng quơ hỏi ngược lại cô
“Có 3 khả năng. Thứ nhất, người đó muốn làm quen để dựa hơi anh. Thứ hai, người đó muốn anh biết tới sự tồn tại của mình. Thứ ba, muốn ngủ với anh” Lý Cẩn Phong: “Vậy… gần 4 năm trước, cô có mời tôi một ly rượu vang. Đó là ý gì?”
Gần 4 năm trước sao? Là lúc cô chưa tới đây?
Thiên Tình giả bộ nghĩ ngợi một chút, dõng dạc trả lời: “Cái thứ hai”
Nói xong, Thiên Tình đứng dậy, có ý định dời đi nhưng lại bị Lý Cẩn Phong giữ tay lại: “Vậy còn bây giờ?”
Thiên Tình hít một hơi thật sâu, cô chạm nhẹ vào mặt của Lý Cẩn Phong, nói với anh một câu rồi đi thẳng
….
Một phút sau khi Thiên Tình đi khuất, tinh thần của anh giống như bị cô hút mất
Lý Cẩn Phong ôm mặt một lúc lâu, khuôn mặt đỏ như muốn nhỏ máu
Là sao chứ? Thế này là như thế nào? Dương Thiên Tình, cô rốt cuộc có ý đồ gì?... Sao lại là MUỐN NGỦ với tôi?
(Tác giả bây giờ đang đi nhặt liêm sỉ cho nữ chính, Mà không biết nó rơi ở đâu!)