Một phút kế tiếp, Lý Cẩn Phong đột ngột dừng xe lại. Vừa dừng xe, anh nghiêng đầu thúc giục cô: “Lên nhà tôi!”

Thiên Tình lập tức thay đổi sắc mặt, không hài lòng phản bác: “Tôi đói rồi, muốn đi ăn gà”

“Nhà tôi không thiếu đồ ăn”

“….” Lý Cẩn Phong, anh thắng rồi!

Bước vào nhà, Thiên Tình âm thầm quan sát nhà anh. Vì lúc trước bận chăm sóc anh nên không có thời gian thăm quan nhà. Cô ngồi xuống cởi giày một cách nhẹ nhàng, rồi nhìn tủ giày của Lý Cẩn Phong

Tủ giày của anh thực tế cũng không giống với mấy phú nhị đại thông thường. Nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có mấy đôi giày được xếp ngay ngắn, nhưng mà… cũng số tiền để mua mấy đôi này cũng không phỉa con số nhỏ

Lý Cẩn Phong đem nguyên liệu nấu ăn vào bếp rồi quay lại, liền thấy cô nàng này đang ngồi rất nghiêm trang trên sofa thì không nhịn được mà bật cười thành tiếng

“Anh cười gì chứ?” Cô nghiêm túc hỏi anh

“Không có gì, tôi đi tắm chút”

“Ờ… hả, anh muốn đi tắm!? Anh không có chút phòng bị nào với tôi sao? Chờ tôi về thì tắm không được sao?”

“Người chảy nhiều mồ hôi rất khó chịu. Hơn nữa…cô dám không?” Anh cười cười nhìn cô

“Không dám! Tiểu nữ không dám có suy nghĩ lệch lạc. Nhưng mà… tôi nấu chút đồ ăn được không? Chắc anh tắm cũng rất lâu nên…”

Anh cũng chỉ khẽ cười, trên mặt mang vài tia sủng nịnh: “Tùy ý”

….

Phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào. Trong căn nhà tĩnh mịch này lại càng nghe rõ hơn. Đột nhiên, trong phòng bếp truyền ra tiếng hét vô cùng lớn cùng với tiếng “xoảng xoảng”, Lý Cẩn Phong sợ tới mức lao hẳn ra ngoài, chạy nhanh vào phòng bếp

“Cô có sao không?”

Anh bước tới gần cô, cô vẫn còn rất ngơ ngác nhìn cái bát ‘vô tình bay xuống đất’: “Không phải tôi làm vỡ đâu, chắc là...”

Anh cười gian xảo: “Chắc là do cái bát tự bay xuống!”

Thiên Tình: “…”

Lý Cẩn Phong, cho hỏi nhà anh có đậu hủ không?

Có thể đập đầu vào đậu hủ để tự tử mà!

Không chọc quê cô thì anh bị bệnh chắc!

Cô khóc lóc ngẩng đầu nhìn anh, vừa nhìn thấy bộ dạng của anh thì vẻ mặt hơi run run

Vì gấp gáp chạy vao phòng bếp nên anh chỉ mặc qua loa cái áo rộng thùng thình, mái tóc còn hơi ươn ướt, cả người hồng hào vì vừa mới tắm xong. Anh ở sát gần cô như thế này khiến trái tim thiếu nữ của cô không ngừng đập loạn nhịp

Đại ca à, có vội quá thì cũng phải mặc áo tắm chỉnh tề chứ. Anh cúi xuống như thế này cô chỉ cần liếc mắt một cái thôi là có thể nhìn thấy hết cơ bụng bên trong rồi

Nhưng mà… giờ không phải là lúc mê sắc được chưa?

“Tôi xin lỗi… Tôi vừa nấu canh sườn, định múc ra thì… nó trơn quá! Tôi sẽ đền tiền mà…” Cô nhỏ giọng, hứa sẽ đền tiền cho anh, nhưng lại có dáng vẻ ‘tôi không có tiền, anh mà bắt tôi đền, tôi khóc cho anh xem’

Anh vốn dĩ không muốn trách cô, nhưng nhìn dáng vẻ của cô, đột nhiên lại cười lớn: “Phì”

“Anh cười gì chứ?”

Hù chết cô rồi, còn tưởng anh bắt cô đền tiền nữa chứ! Trái tim bảo bảo bị rung chấn không ít lần đó ~

“Cô không sao là được rồi” Anh nói xong, bảo cô ra bàn ăn chờ một lát. Khoảng chừng năm phút sau thì anh mang ra một tô canh sườn, trúng xào cà chua, cùng với một đĩa thịt xào

Dĩ nhiên đây đều là thành quả vật lộn trong nhà bếp của cô ~

Cô hào hứng múc cho anh một chén anh thử: “Đây là lần đầu tiên tôi nấu, hi vọng anh thích!”

Anh nhìn tô canh sườn cô dưa, do dự một lát, cuối cùng cũng há miệng ăn một miếng

Hình như… hơi nhiều muối

Từ góc nhìn của anh, lướt một cái thôi cũng có thể phát hiện được trong món trứng xào cà chua còn sót rất nhiều vỏ trứng

Nhưng mà, chắc là thịt xào phải nuốt được chứ? Đây cũng là món khá dễ làm mà

Nghĩ tới đó, anh gắp một miếng thịt xào bỏ vào miệng ăn…

Mặn quá!

Khụ, cô gái này chắc chắn sẽ là sát thủ phòng bếp…

Lần sau tuyệt đối không nên để cô nấu ăn

“Thế nào, ngon không?” Thiên Tình mang vẻ mặt mong chờ nhìn anh

Lý Cẩn Phong khó khăn nuốt trôi một miếng, nghiêng đầu nhìn cô một cát, phát hiện trên mặt cô khắc 3 chữ: cầu khen ngợi

“Rất ngon” Anh vô cùng tự nhiên gật đầu như thể món này thực sự rất ngon vậy

Dĩ nhiên, câu trả lời này làm Thiên Tình vô cùng vui vẻ: “Thật sao, để tôi nếm thử…”

Bàn tay cô còn chưa kịp vươn ra, toàn bộ đồ ăn trên bàn đều đã bị anh ăn sạch

Đến cả món canh sườn còn không chừa chút nước nào

Thiên Tình: “…”

Còn chưa kịp ăn miếng nào , có thích món cô làm như vậy thì cũng nên chừa cô vài phần chứ

Quỷ ham ăn!

Anh bình thản đứng lên, không thay đổi sắc mặt nói với cô: “Để tôi đền cho cô món khác”

“Được a ” Cô rất mong chờ đó!

Mấy món kia không cần nữa~

Đại khái khoảng một lát sau, cả bàn thức ăn được bày ra. Thiên Tình nhìn chằm chằm vào một đống thức ăn hiện ra trước mặt, nước dãi của cô cũng sắp chảy ra rồi

“Đệch! Lý Cẩn Phong, anh hack game à”

Ngay sau đó, anh vui sướng ngoạm ngay một miếng thịt sườn: “Lý Cẩn Phong, sao tự nhiên hôm nay anh lại đem tôi về nhà?”

Anh chống cằm, thích thú nhìn con hamster ham ăn trước mặt: “ Cô đoán xem”

Thiên Tình một mực lắc đầu: “Không cần đoán, không cần đoán ~. Anh không ăn sao?”

“Tôi ăn rồi! Cô ăn đi, ăn từ từ thôi” Chính xác là ăn mấy món cô nấu nên mới no như vậy. Chiều nay, có lẽ nên hẹn gặp bác sĩ thôi

Thiên Tình thấy anh nhìn cô ăn, còn tưởng anh muốn ăn. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng liền dùng đầu kia đôi đũa, gắp vào miệng anh một miếng trứng cuộn

Anh ăn đi ~

Dù sao cô cũng không phải chủ nhà, không thể mặt dày mãi được

Lý Cẩn Phong giật mình, nhưng cũng vội đón lấy miếng trứng: “Không tệ ~”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play