Thiên Tình hất tay Cố Giai Giai ra khỏi người mình, rồi đứng cách xa cô một chút
“Giai Giai, sao cô biết tôi không có nổi số tiền đấy. Cô có thể biết 100.000 vạn đối với Bằng tổng đây chỉ là vài cái dự án?”
….
Trong khi mọi người phần lớn đều tập trung chỗ Thiên Tình, vẫn còn một vài người bận ăn không màng đến thế sự
Liên Mỹ nâng hai cái bánh kem trên tay, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ
“Dương tiểu thư, hình như em cô đang gặp rắc rối!” Tần Trí Thần nói
Liên Mỹ nhìn Tần Trí Thần một lúc, ánh mắt quét qua anh một hồi rồi lại quay trở về vị trí hai cái bánh kem trên tay mình, buông lời lạnh nhạt: “Anh là ai?! Hình như tôi và anh chưa gặp nhau bao giờ?”
Tần Trí Thần đơ người vài giây, rất nhanh lấy lại được hình ảnh như mọi ngày. Cô gái này làm anh bất ngờ hết lần này đến lần khác. Cứ cho là cô không quan tâm nhiều đến showbiz thì ít ra cũng phải nhớ anh là người vừa nãy đứng cạnh Vu Ương Ương chứ.
“Thất lễ rồi! Tôi là Tần Trí Thần, bạn của Lý Cẩn Phong!” Liên Mỹ khách sáo mỉm cười: “Là tôi thất lễ mới đúng, để anh phải chê cười rồi. Tôi là Dương Liên Mỹ”
“Vừa nãy anh nói gì… về Thiên Tình sao?” Giọng điệu cô có chút gấp gáp cùng lo lắng
“À, là Bằng tổng có mời rượu em gái cô” Tần Trí Thần thành khẩn “khai báo”
“Ừm, tôi biết rồi. Cảm ơn anh nhiều!” Nghe tới “mời rượu”, tâm trạng của Liên Mỹ cũng dần ổn hơn, không đúng, phải là vui hơn mới đúng Tần Trí thần có chút ngạc nhiên, hiếu kì hỏi: “Cô… không lo lắng chút nào sao?” Theo lí thì cô cần đứng ra “bảo vệ” em gái mình như vừa nãy đối với Vu Ương Ương mới phải chứ? Sao giờ nghe tới chuyện này lại không chút mảy may lay động?
“Sao tôi phải lo lắng? Tên Đại Bằng lẽ ra phải thầm cảm ơn vì đây đang ở chỗ đông người mới đúng. Nếu như không phải vì sợ làm Dương gia mất mặt thì Thiên Tình sẽ chọn cách ổn thỏa nhất theo cách của chính mình !”
Còn cách ổn thỏa đấy là gì thì cô không dám đoán trước được. Nhưng ở đây, thì chỉ có một cách duy nhất: dùng tiền đập vào bản mặt của lão già đáng ghét đó!!
Không cần biết số tiền tên Đại Bằng chi lớn bao nhiêu, chỉ cần ai xúc phạm tới Dương gia, cô đều có thể chi gấp 10 để trả đũa hắn. Hơn nữa, cô cũng sớm ngứa mắt tên này lâu rồi, ỷ mình có quyền thế mà ức hiếp người khác, coi như lần này Thiên Tình dẹp cho cô một cái gai trong mắt rồi!
Liên Mỹ thích thú ăn chiếc bánh dâu Quả nhiên bánh ngọt vẫn là điều tuyệt nhất!
“Nhưng mà… số tiền em cô cược là 100.000 vạn”
Liên Mỹ nghe con số xong, liền bị nghẹn một miếng lớn, dùng tay đập liên tục vào ngực
“Phiền anh… lấy hộ tôi ly nước được không?”
100…. 100.000 vạn?! Cái *beep* gì vậy? Thiên Tình, em điên rồi sao, từng đấy tiền cũng đủ để chị đầu tư vào mấy cái dự án lớn đấy?
Tần Trí Thần trong lòng thầm cười Liên Mỹ: “Nhưng tôi nghĩ Bằng tổng sẽ không đồng ý, dù sao nếu uống hết thì khả năng cao sẽ nhập viện”
Liên Mỹ được một phen hú hồn. Uống hết rượu ở đó là điều không thể, mà nếu tên Đại Bằng uống hết được, chắc chắn Thiên Tình sẽ chuẩn bị một kế hoạch khác, cô không nên nghi ngờ mấy chiêu mưu hèn kế bẩn của Thiên Tình mới đúng!
“Ắt xì” Thiên Tình khẽ hắt hơi một cái
Có ai đang thầm chửi cô sao?
….
Liên Mỹ vẫn không khỏi băn khoăn một điều
Tại sao tên Tần Trí Thần này đã thông báo với cô về Thiên Tình rồi, tại sao anh ta vẫn đứng ở đây?
Khoan… khoan… khoan đã, Tần Trí Thần sao?
Vẻ mặt của Liên Mỹ đầy hoảng hốt: “Anh là Tần Trí Thần sao?”
“Dương tiểu thư, vừa nãy tôi đã giới thiệu mình rồi. Tôi là Tần Trí Thần!”
Cô gái chết tiệt! Nói như vậy là vừa nãy cô không hề để ý đến anh, chẳng lẽ cái nhan sắc này đang dần hết thời sao?
Liên Mỹ phấn khích đập hai tay vào với nhau: “Anh có thể cho tôi xin chữ ký được không?”
“Được chứ!” Tần Trí Thần bắt đầu nở nụ cười nghề nghiệp
Ha, cuối cùng thì cũng vì danh tiếng của anh, phụ nữ bây giờ chẳng có gì đặc biệt hết. Không vì nhan sắc thì cũng là vì tiền bạc hoặc danh vọng!
“Nếu anh thấy không phiền thì… có thể ghi là “gửi Tiểu Đào” được không?” Liên Mỹ nhỏ nhẹ nói. Bây giờ cô hoàn toàn nhập vào mode “thục nữ” rồi
Tiểu Đào? Là một em gái khác của cô ấy sao? Hóa ra không phải là xin chữ kí cho cô mà là cho người khác
Tần Trí Thần nén cơn giận, cố gắng nở nụ cười rồi hỏi: “Tiểu Đào là em cô sao?”
“Không có! Tiểu Đào là thư kí của tôi! Con bé rất hâm mộ anh, hi vọng con bé sẽ thích món quà này. Cảm ơn anh rất nhiều” Liên Mỹ thành thật nói
Cơn ảo tưởng của Tần Trí Thần chính thức hóa thành tro bụi. Cảm giác nếu như nói chuyện với cô gái này thêm một lúc nữa thì sẽ hóa điên mất. Tốt nhất là nên tránh xa cô gái này ra thôi