*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: KimH

Beta: Maria



Sau khi Lâm Tinh Hà về biệt thự, nhân lúc chuẩn bị phòng cho Sài Vĩnh, cô lặng lẽ mở cuộc họp nhỏ với đám người Đường Tâm.

Khi biết Sài Vĩnh chết rồi, Sài Vĩnh bây giờ là BOSS lớn Tuyết Nữ, cả người Lý Thành Ngôn đều không ổn lắm.

Chưa nói đến Tuyết Nữ, solo với Sài Vĩnh có dáng người như con gấu, anh ta chưa chắc đánh thắng được, nói gì đến loại sinh vật phi tự nhiên như Tuyết Nữ, ném bừa một skill nhỏ cũng có thể quăng chết anh ta rồi.

Lý Thành Ngôn không suy nghĩ nữa, hỏi Lâm Tinh Hà: "Bây giờ phải làm gì đây?"

Phương Tử Duyệt nói: "Tuyết Nữ đi về với chị Tinh Hà, nhỡ đâu muốn cải tà quy chính thì sao? Nếu không lúc ở bệnh viện cô ả đã trực tiếp ra tay xiên cả nhóm chúng ta rồi, nhưng cô ả lại không làm vậy, chắc chắn đã bị chị Tinh Hà làm cảm động rồi, muốn làm chị em tốt với chị Tinh Hà."


Lâm Tinh Hà nói: "Không có khả năng cải tà quy chính đâu, mặc dù nói trúng tim cô ả, nhưng cũng chỉ là lý giải con đường cô ả đã trải qua thôi, không thể thay đổi hành vi mà cô ả đã gây ra khi bị tình cảm làm tổn thương. Cô ả thừa nhận tôi, nhưng sẽ không thay đổi bản thân đâu."

Lý Thành Ngôn xanh mặt, hỏi: "Tôi...Tôi sẽ chết đúng không?"

Lâm Tinh Hà nói: "Chưa chắc."

"Vậy là cũng có khả năng chết..."

Lâm Tinh Hà nói: "Đừng bi quan như thế, nếu Tuyết Nữ có thể thừa nhận tôi, chứng minh cô ả là người làm việc theo cảm tính. Đối phó với sinh vật cảm tính, cần phải gãi đúng chỗ ngứa."

"Vậy... gãi đúng chỗ ngứa kiểu gì?"

"Cô ả thích gϊếŧ người, vậy để cô ả gϊếŧ đi."

Lâm Tinh Hà vừa nói ra câu này, Đường Tâm và Phương Tử Duyệt không hẹn mà cùng rùng mình một cái. Mọi người đều là nhân vật phản diện, nhưng tư tưởng giác ngộ lại không cao bằng BOSS Lâm Tinh Hà đây. Dù sao cũng không phải việc của mình, hai người yên lặng cúi đầu, dù sao cũng không gϊếŧ họ.


Trong lòng Lý Thành Ngôn phát lạnh, nói: "Không phải cô đồng ý bảo vệ người trong thị trấn này với trưởng trấn Giả rồi à?"

...Chẳng lẽ định trơ mắt nhìn anh ta đi chịu chết?

Lâm Tinh Hà nhận ra lời nói của mình có nghĩa khác, nói: "Mấy cậu nghĩ gì thế? Cho dù là nhân vật phản diện thì cũng không thể gϊếŧ người không có lý do được. Định nghĩa về nhân vật phản diện là gì? Theo trường học, chỉ cần ở phe đối lập với nam chính và nữ chính thì đều là nhân vật phản diện hết. Nhưng trong chuyện xưa trăm hoa đua nở, nhân vật chính chưa chắc đã là phe chính nghĩa. Tà ác và chính nghĩa không phải mãi mãi không thay đổi, cho dù là nhân vật chính, là chính phái, cũng sẽ có lúc sinh ra suy nghĩ xấu. Tuy tôi là nhân vật phản diện, nhưng tôi cũng có nguyên tắc của tôi đấy."

Lâm Tinh Hà nói: "Các cậu đợi đi, tôi đi tìm Tuyết Nữ."


Đường Tâm sửng sốt: "Tìm Tuyết Nữ làm gì?"

Lâm Tinh Hà nói: "Bàn bạc về việc gϊếŧ người chứ gì nữa, rèn sắt khi còn nóng, bây giờ Tuyết Nữ rất tán đồng với tôi, cảm xúc yêu thích đang max điểm cũng là lúc thích hợp nhất để tôi và cô ả đàm phán với nhau, nếu để lâu, cảm xúc giảm đi thì đàm phán sẽ không tốt nữa."

Dường như nghĩ đến gì đó, cô dừng lại, nói: "Bảo trưởng trấn Giả đến đây một chuyến đã."

Trưởng trấn Giả nhận được thông báo, nhanh chóng chạy đến, sau khi biết yêu cầu của Lâm Tinh Hà, hơi ngơ người, nói: "Cần...Cần những thứ này làm gì?"

Lâm Tinh Hà nói: "Ông không phải xen vào."

Trưởng trấn Giả thấy mặt Lâm Tinh Hà khó chịu, không dám hỏi nhiều.

Chuyện Lâm Tinh Hà yêu cầu cũng dễ làm, gọi cho đồn công an trong trấn nhỏ là được, chưa đến mười phút, một chồng dày giấy A4 mới mẻ ra lò, vết mực in còn chưa khô đã đến tay Lâm Tinh Hà.
Lâm Tinh Hà ôm chồng giấy A4 đi vào phòng của "Sài Vĩnh".

"Sài Vĩnh" đứng trước cửa sổ, dường như đang ngắm nhìn phong cảnh phương xa.

Lâm Tinh Hà hỏi: "Tuyết Nữ có đến không?"

"Sài Vĩnh" xoay người, nhìn cô, hỏi: "Cô muốn gặp Tuyết Nữ à?"

"Đúng vậy, càng nghĩ tôi càng cảm thấy tôi cần gặp cô ấy một chút."

"Cô không sợ cô ta gϊếŧ mình ư?"

"Cô ấy có thể gϊếŧ Trương Chinh muộn hơn một tháng, cũng có thể khống chế bản thân mình không gϊếŧ Mạnh Mộng, tất nhiên sẽ không gϊếŧ tôi."

"Sài Vĩnh" nhìn cô không chớp mắt.

Chỉ trong nháy mắt, diện mạo và cơ thể đã biến thành Tuyết Nữ.

Cô ả mặc váy cổ yếm* đỏ, tóc dài đen nhánh rũ xuống đất, vòng eo thon gọn.[Edit] Tôi Bị Trường Phản Diện Tuyển Chọn - Đạm Anh - Chương 17: Tuyết Nữ (13)
nguồn ảnh: baidu (xin lỗi vì mình không kiếm được ảnh váy đỏ)

Đây là lần đầu tiên Lâm Tinh Hà nhìn thấy khuôn mặt của Tuyết Nữ.

Dung mạo như hoa như ngọc, sinh đến quốc sắc thiên hương, đôi mắt quyến rũ, y hệt sủng phi thời cổ đại.

Lâm Tinh Hà trợn mắt, không nhịn được nói: "Chị em, chị xinh đẹp quá đi mất! Khuôn mặt, dáng người, khí chất này, dù đặt ở cổ đại hay hiện đại, muốn đàn ông kiểu gì mà chẳng có? Chị vừa vẫy tay, đã có cả đám đàn ông tre già măng mọc, nếu không nói đến giới tính thì phụ nữ cũng yêu chị đấy! Trời ơi, làn da này của chị này, da trắng tông lạnh, trắng đến phát sáng, là trời sinh hả? Hay là chị biến ra?"

Lúc Lâm Tinh Hà khen người, giọng nói và thần thái rất chân thành tha thiết.

Tuyết Nữ vốn muốn dạy cho cô một bài học, nhưng nghe Lâm Tinh Hà khen một hồi cũng ngại ra oai phủ đầu với cô. Nghĩ lại, người trong trấn nhỏ gọi cô ả là Tuyết Nữ, gọi Lâm Tinh Hà là Hỏa Nữ, hai người coi như là có địa vị ngang nhau, Lâm Tinh Hà đúng là có chút bản lĩnh.
Tuyết Nữ nhận một tiếng "Chị em" của Lâm Tinh Hà mà không có vướng mắc gì.

Không có người phụ nữ nào lại không thích người khác khen mình xinh đẹp, nhất là kiểu khen đến động lòng người giống Lâm Tinh Hà.

Cô ả khẽ mở môi đỏ, nói: "...Trời sinh."

Lâm Tinh Hà nói: "Hâm mộ quá đi, em vẫn luôn muốn có làn da trắng tông lạnh, cũng muốn có một đôi mắt quyến rũ, chị nhìn gương mặt này của em đi, mắt hạnh mặt tròn, tuy bề ngoài cũng ngọt ngào, nhưng không cao cấp gì cả, đâu được như mặt của chị, dù xét ở phạm vi quốc tế cũng là một gương mặt cao cấp. Chị mà đổi cách ăn mặc, em thấy chị có thể đi catwalk được luôn đấy. Em thấy chị vẫn luôn mặc váy cổ yếm, chị sinh ra ở cổ đại hả? Hay chị thích mặc Hán phục? Chị đã từng thử các kiểu quần áo khác chưa?"
"Chị sinh ra ở Cẩm triều, thời đại thay đổi, cũng quen mặc đủ kiểu áo váy rồi."

...Cẩm triều là triều đại gì thế nhỉ?

Lâm Tinh Hà nghĩ đi nghĩ lại, có thể tiếp thu giả thiết này. Thế giới cũ của cô cũng là một quyển sách, giả thiết trong sách là do tác giả tạo ra. Giống bạn cùng bàn của cô, tuy đều thuộc Khoa Hiện Đại, nhưng tên thủ đô cũng không giống nhau.

Chắc trường thi cũng dùng giả thiết tương tự.

"Tiếc quá, dung mạo và dáng người này của chị, nếu thử các kiểu quần áo khác nhau, chắc chắn sẽ rất đẹp."

Lâm Tinh Hà như nghĩ đến gì đó, đi đến cạnh tủ quần áo, mở ra.

Căn biệt thự trưởng trấn Giả chuẩn bị cho cô, trước đây có chủ nhân.

Nghe nói trước lúc bị Tuyết Nữ đánh dấu đã lên máy bay trực thăng rời khỏi trấn nhỏ này.

Vì thế, căn biệt thự này để không.
Căn phòng chuẩn bị cho Sài Vĩnh có phòng đựng quần áo, bên trong vẫn còn vài bộ đồ của nữ chủ nhà. Nghĩ đến việc Tuyết Nữ mặc quần áo bảo thủ, cô chọn một chiếc váy mùa thu lộ nửa vai màu đen, nói với Tuyết Nữ: "Em nghĩ chị mặc chiếc váy này chắc chắn sẽ rất đẹp."

Tuyết Nữ nhìn chằm chằm chiếc váy trong tay cô.

Một lát sau.

"...Để chị thử xem."

【 Có phải tui vào nhầm kênh livestream thay quần áo không? 】

【 Cứ nghĩ là BOSS sẽ đánh nhau, nhưng tuyệt đối không ngờ tới họ lại xưng chị em với nhau, rất giống tui với bạn thân. 】

【 Không phải, ai mà chịu được khi được Lâm Tinh Hà khen một trận như thế! 】

【 Skill chém gió của giáo chủ max rồi! 】

Lúc Tuyết Nữ đi ra từ phòng thử đồ, đôi mắt Lâm Tinh Hà sáng hẳn lên.

Cô nói liên tục: "Đẹp, quá đẹp, số đo của chiếc váy này như được làm riêng cho chị ấy, không chỉ phô ra dáng người lả lướt hấp dẫn của chị, lại còn làm nổi bật khí chất xinh đẹp quyến rũ, nếu búi tóc lên thì càng tốt, lộ ra chiếc cổ thon dài và vai ngọc trắng như tuyết của chị..."
Tuyết Nữ nhìn bản thân trong gương to, cũng cảm thấy có chút mới mẻ, dường như có cái gì đó đang dần bị hòa tan.

Mà lúc này, Lâm Tinh Hà nắm tay cô ả, chân thành nói: "Chị em, chúng ta làm một việc lớn đi. Không phải chị thích gϊếŧ đàn ông ư? Chúng ta cùng gϊếŧ hết đám đàn ông xấu xa trong thiên hạ. Cùng nhau tìm cách đem đến lợi ích cho phụ nữ!"

Lâm Tinh Hà dành thời gian giới thiệu, rút một tờ giấy trong chồng giấy A4 trên bàn, chỉ vào tên đàn ông xấu xí, nói: "Chúng ta đi xử lý gã, tên đàn ông này rất hung ác, là tội phạm bị truy nã, giải thưởng truy nã là hai mươi vạn. Gã ta đã mất hết tính người rồi, lừa bán rất nhiều trẻ con, làm rất nhiều gia đình tan vỡ, còn cưỡиɠ ɦϊếp nhiều cô gái, đúng là thành phần cặn bã của xã hội, tên đàn ông cặn bã! Em cảm thấy với năng lực của chị thì chắc chắn sẽ tìm thấy gã rất nhanh, sau đó..."
Lâm Tinh Hà dừng lại, nhìn Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ nói tiếp: "Gϊếŧ gã?"

Lâm Tinh Hà nói: "Đúng vậy, cũng không đúng, như vậy quá lời cho gã, từ xưa tới nay chết không phải là cách trừng phạt đáng sợ nhất, sống không bằng chết mới phải. Hơn nữa bây giờ là xã hội pháp trị, chúng ta tìm được gã, sau đó giao gã cho cảnh sát, để gã chịu sự xét xử của pháp luật, để mọi người phỉ nhổ gã, để gã trở thành chuột chạy qua đường, nếu pháp luật phán gã ở tù chung thân, chị chưa hết hận, vậy thì chị đi tra tấn gã, khiến gã sống không bằng chết, khiến cả đời gã phải sống trong hối hận về việc làm ở quá khứ, chờ chị chán rồi thì kết liễu gã. Bằng năng lực của chị thì chắc chắn có thể làm được mà thần không biết quỷ không hay. Nếu pháp luật phán gã tử hình, trước khi hành hình, chị có thể đi tra tấn gã, hoặc là đêm trước hôm hành hình, thần không biết quỷ không hay xử lý gã."
Lâm Tinh Hà hỏi: "Từ đó, trong giang hồ sẽ toàn là truyền thuyết của chị, chị có thể sử dụng quyền cước trong thế giới rộng lớn, không bị giới hạn ở cái nơi nhỏ bé tồi tàn này, chị có thể gϊếŧ nhiều mấy tên đàn ông cặn bã hơn. Chị có thể tự đặt riêng quần áo cho mình, còn có thể có được một cái tên rất là tây, tên là Charlie Angels. Có động lòng không?"

【 Động lòng! Tui động lòng rồi! Tuyết Nữ, à không, Charlie Angels mau bảo cô động lòng đi! 】

【 Nếu không nhắc đến việc Tuyết Nữ gϊếŧ người, không hiểu sao tui cảm thấy Tuyết Nữ và Hỏa Nữ rất có hint cp! Ngoại trừ băng lửa khác nhau ra, hai người bọn họ có thể tạo thành một đội hai Charlie's Angels đấy, một người phụ trách trí tuệ, một người phụ trách sức mạnh, thiên hạ vô song! Xứng đôi! Áu áu! Khóa chết! Khóa chết! 】
【 Tui cười sắp rớt đầu rồi, Lâm Tinh Hà không đi bán hàng đa cấp thì đúng là lãng phí, cô ấy là một nhân tài, cười chết mất. 】

【 Tui phải cho tất cả những người vừa vào xem livestream này đề cử streamer này! Giáo chủ Thần giáo Cá Koi, bạn sẽ vĩnh viễn không đoán được bước tiếp theo cô ấy sẽ làm gì. Cô ấy là trùm phản diện vừa may mắn vừa ngọt ngào, vừa mê người vừa đáng yêu! 】

【 Ăn ngay nói thật, lúc cô ấy đưa Tuyết Nữ về biệt thự, tuyệt đối không ngờ cốt truyện sẽ phát triển thành như thế, ấy vậy mà lại dụ dỗ BOSS của trường thi đi gϊếŧ tội phạm truy nã! Cái này gọi là dạy theo năng khiếu! Đất nước nợ cô ấy một giải Oscar. 】

【 Thật ra, tui cảm thấy giáo chủ coi trọng tiền thưởng truy nã, có thể sai khiến BOSS đi làm việc, còn có thể lấy tiền, vẹn cả đôi đường. 】
Tuyết Nữ bị kế hoạch mà Lâm Tinh Hà miêu tả đả động.

Cô ả nhìn về phía Lâm Tinh Hà.

Lâm Tinh Hà vươn tay: "Chị em, làm không?"

Tuyết Nữ nắm chặt tay cô: "Làm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play